Allq Dau Cham Cua Net Ve
ChangMin thức giấc vào lúc bình minh vừa ló đầu qua cửa sổ . Dường như ký ức về chuyện đêm qua đều bị xóa sạch khỏi trí nhớ của cậu . Gặp quản gia tại hành lang, mỉm cười, chào bác ấy rồi hỏi đường đi đến bếp, cậu định làm một cốc trà nóng buổi sáng . Quản gia cũng tận tâm chỉ lối đến bếp rồi nói tất tần tật những nơi đựng nguyên liệu để tránh cậu làm bối rối . Cậu cúi người cảm ơn rồi cất bước đến chỗ bác đã chỉ . Khi đã chuẩn bị đầy đủ thứ cậu cần thì lao đầu vào làm ngay tức khắc . Cậu vừa khuấy ly trà nóng hổi, vừa ngáp ngắn ngáp dài, gật gù nhắm nhẹ mắt . " Cậu đang làm hỏng các lá trà đấy " Một âm điệu vang vọng không gian bếp làm cậu giật mình tỉnh giấc . Cậu nhanh chóng ngưng lại rồi quay qua vội vàng xin lỗi ." Xin lỗi vì không nhận ra có anh ở đây sớm hơn " - Cậu khách sáo nói ."Không có gì đâu, nếu cậu là người mới thì tôi sẽ dạy cậu nấu trà " - Hình như người đó có chút nhầm lẫn giữa cậu và người hầu của cung điện rồi thì phải ? Mà thôi kệ đi, không quan tâm lắm . Nhưng sao.... giọng nói này quen thế nhỉ ?Người con trai đó nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy một ít lá trà tươi rồi rửa sạch với nước . Anh ta ngắt phần cuống đi, chỉ chừa lại một phần lá rồi bỏ vào nồi nước đầy, sau đó đun sôi với lửa lớn đến khi đã nồi nước đã sùng sục thì đôi bàn tay thanh thoát kia vặn nhẹ lại đến mức nhỏ nhất rồi tiếp tục đợi . Mọi sự chuyển động trên đôi bàn tay ấy đều không thừa một thao tác nào . Cứ ngỡ đây là việc hằng ngày của anh ta vậy . Chàng trai ấy như lãng quên cậu mà chăm chú nhìn vào nồi nước đang liu riu.
----------------------------------------------
/ Anh hai ơi, anh hai /
----------------------------------------------
/ Anh hai ơi, anh hai /
/ Em sợ lắm, anh hai tới đi /
~~~
/Em...buồn ngủ. Em ngủ...một chút...nha anh hai /
/ Đừng...đừng ngủ mà . Em đừng ngủ, ở lại với anh một chút nữa đi mà em... Khôngggg...hức...hức /
----------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com