Bhtt Np Tu Viet Doc Duc Chiem Huu
Năm 3020, Bệnh Viện Lam Tân, phòng vip 102."Đau đầu quá!"Trong mơ màng, một cô bé 15 tuổi đang lẩm bẩm một mình. Cổ tay được cắm ống truyền nước. Nàng nằm trên giường bệnh lớn, trên người được đắp cái chăn mỏng.Trên khuôn mặt non nớt mồ hôi chảy ra hai bên thái dương, môi nàng trắng bệch, thi thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ.Đột nhiên, cô bé mở bừng mắt, trong đôi mắt màu hổ phách tràn đầy mông lung."Đây là đâu vậy? Cái gì đây?"Nàng nhìn trên cổ tay ống tiêm, nhăn mũi, nhịn đau rút ra. Vừa mới rút xong, nàng ôm cổ tay, nước mắt nhanh chóng hiện lên."Đau!"Nghe thấy tiếng kêu của cô bé, y tá từ bên ngoài mở cửa vào.Cô bé thấy có người chạy vào liền nhanh chóng lau nước mắt, đưa tay bị cắm ống ra sau lưng, tay kia giả vờ ở trên cổ xoa xoa.Chị y tá nhìn thấy biểu tình đáng yêu của cô bé, vừa thương vừa thấy đáng yêu, liền hỏi:"Em ơi, em tỉnh rồi hả? Có đau ở đâu không em?Nghe y tá hỏi thăm, cô bé cười cười:"Dạ, em không sao đâu chị. Vừa nãy có con muỗi đốt vào cổ em a.""Thật sao?""Thật đó!" Chị y tá không tin, ngó cái tay để sau lưng cô bé. Thấy cô bé chột dạ, tay để sâu bên trong một chút. Y tá tràn đầy nghi ngờ:"Tay em sao thế, để chị xem nào.""Em, em không sao đâu chị, chị kệ em đi mà!""Không được, chăm sóc em là nghĩa vụ của chị, sao có thể qua loa được."Y tá vừa định tiến tới, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra."Nhóc con, mới đi chơi một ngày đã sốt cao! Thật vô dụng! Bây giờ tỉnh chưa?"Người tới là một người phụ nữ tầm 25, 26 tuổi. Nàng đi đến đứng cạnh y tá, nhướng mày nhìn bé con nằm im ru trên giường. Nữ nhân này khuôn mặt thon dài, đôi môi đỏ nhếch lên cười xấu xa, mắt phượng híp lại đầy nguy hiểm. Thân cao 1m70 lại còn đi đôi giày cao gót 10 cm, mặc bộ vest nữ đen, eo nhỏ, chân dài khiến cô bé lẫn y tá ngơ ngẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com