[BHTT][NP]{Tự viết}Nịch Ái Đào Hoa -[Drop] SoiXamKa
Chương 14: Sống Sót
Chương 14: Sống Sót Buổi sáng hôm sau, bầu không khí nóng nắng gay gắt, ôi bức, đến độ thiêu cháy da đốt cháy thịt. Trên con đường rộng đầy đất cát và sỏi đá khô cằn, xung quanh không tìm thấy bất kì sự sống của cây cỏ hoa lá, thậm chí là một chỗ thích hợp để người đi đường có thể dừng lại nghỉ chân cũng không.Cũng trên con đường đó xuất hiện một đoàn binh lính đang hộ tống một cỗ xe ngựa lớn đi về phía tây. Cưỡi ngựa dẫn đầu là bốn nam tử mặc ngân giáp, đầu đội mũ sắt, bên hong đeo trường kiếm uy nghiêm đi trước.Trời đã nóng còn phải khoát trên mình bộ giáp cứng cáp và dày cộm, dù cả bốn người đều bị sức nóng ảnh hưởng khiến da thịt ở mu bàn tay đang cầm dây cương bị bỏng rát, vẫn phải duy trì nét mặt thản nhiên không mệt mỏi để các binh lính, binh sĩ đi sau nhìn vào mà cố gắng tiếp tục đi. Một trong số bốn người đi trước tên gọi Chu Nhất Lân phát hiện ra xa xa có thứ gì đó chắn đường, hắn liền ra hiệu cho toàn quân dừng lại sau đó tự mình nhảy xuống ngựa, rút ra trường kiếm đi tới gần vật thể trên đất kiểm tra, ba người còn lại lập tức vào tư thế phòng thủ. Càng tới gần hắn mới nhìn rõ, vật thể nằm trên đất kia chính là một người, hình như là nữ nhân? Bởi nếu không phải là nữ nhân thì làm gì có nam nhân nào có dáng người nhỏ nhắn như vậy đây. Cảm giác được người dưới đất không có bất kì động tĩnh, không thể gây bất lợi gì, vì thế Chu Nhất Lân cất trường kiếm về lại vỏ. Hắn đưa tay kéo lật người dưới đất lên xem, để lộ một tiểu cô nương bị thương nằm bên dưới. Nhìn khóe môi tiểu cô nương còn vương chút huyết đã khô, lại nhìn qua người bên cạnh thật sự không phải nữ nhân như hắn phán đoán thì ngay lập tức trong đầu Chu Nhất Lân xuất hiện rất nhiều tình tiết viễn cảnh như:Tiểu cô nương bị tên nam nhân này cưỡng ép đến tuyệt vọng, liều mạng kéo theo tên cầm thú lao xuống vực để mà đồng quy vu tận. Hoặc cũng có thể là gia đình hai bên cực lực phản đối hôn sự của hai người họ nên cả hai cùng ôm nhau tự vẫn? Nếu đúng như suy nghĩ thứ nhất của hắn thì nam nhân này không đáng được cứu. Trong lúc Chu Nhất Lân xem xét tình hình của hai người thì có một nam nhân đi bên cạnh cỗ xe đã nhanh chóng thúc ngựa tới bên cạnh hắn."Xảy ra chuyện gì?" Nam nhân nhảy khỏi ngựa, đi đến bên cạnh Chu Nhất Lân cao giọng hỏi. Giọng nói nghiêm khắc uy áp của hắn làm cho Chu Nhất Lân giật mình. Nhận ra người đến là phó tướng quân Lý Hộ Sát, Chu Nhất Lân lại càng khẩn trương, cơ thể tự giác đứng thẳng tắp ngay ngắn "Bẩm phó tướng quân, thuộc hạ phát hiện ra hai người này đang bị thương rất nặng cản trở đường đi của quân ta, không biết nên làm thế nào, hay là để thuộc hạ đưa v..." Lời còn chưa nói hết, Lý Hộ Sát đã buông ra một câu khiến Chu Nhất Lân khựng lại. "Ngừng thở rồi, ngươi vức hai cái xác này qua một bên đi, tránh làm trễ nải lộ trình." Lý Hộ Sát mặt không cảm xúc ngồi xuống bên cạnh người dưới đất, đặt ngón trỏ trước mũi lần lượt từng người rồi đứng dậy thản nhiên ra lệnh cho Chu Nhất Lân.Lý Hộ Sát dùng khăn tay lau sạch ngón trỏ của mình, như thể hắn vừa chạm vào thứ gì đó rất dơ bẩn vậy, xong xuôi mới leo lên ngựa quay về vị trí. Khi đi ngang qua Chu Nhất Lân, Lý Hộ Sát không quên để lại một ánh mắt xem như lời cảnh cáo nếu như Chu Nhất Lân dám làm trái lời hắn. Ngọc thủ được giấu sau lưng, Chu Nhất Lân tức giận siết chặt nắm đấm đến trắng bệch. Cúi xuống nhìn hai người bất động dưới đất thở dài một hơi, hắn có chút không đành lòng. Lòng ngực tiểu cô nương vẫn còn đập theo nhịp lên xuống ấy vậy mà Lý Hộ Sát lại nói đã ngừng thở, bảo hắn đem xác hai người vức qua một bên để mặc họ bị thú dữ về đêm cấu xé hay sao. Nội tâm đấu tranh quyết liệt, cuối cùng Chu Nhất Lân quyết định thà là bị Lý Hộ Sát một đao giết chết còn hơn bị ép làm một người tàn nhẫn, vô nhân đạo mà hắn không muốn. Hắn thân là một tướng sĩ của Đại Tề lại bỏ mặc tánh mạng con dân của nước Tề không cứu? Làm sao mà được! Nếu hôm nay hắn theo lời Lý Hộ Sát bỏ lại hai người họ thì sau này hắn làm sau ăn nói với phụ thân? Làm sao ăn nói với gia gia của hắn đây? Nghĩ liền làm, Chu Nhất Lân leo lên yên ngựa phi thẳng về phía cỗ xe ngựa lớn.Ngoài phó tướng quân Lý Hộ Sát ra còn có một người có thể quyết định cứu hay không cứu, chính là đại tướng quân, nắm trong tay hai trăm vạn binh mã của Đại Tề, hiện đang ngự bên trong xe ngựa. "Báo cáo đại tướng quân! Có hai người không biết còn sống hay đã chết nằm cản trở ở ngay phía trước. Hình như là một tiểu cô nương còn có một tên nam nhân khác bị thương nặng, khẳn cầu đại tướng quân mở lòng từ bi cứu lấy mạng của họ!" Chu Nhất Lân quỳ một gối trước cửa xe, hai tay chấp lại đưa ra phía trước ngực, đầu cúi xuống trước sự ánh mắt Lý Hộ Sát mang theo sát khí ghim trên người hắn. Rèm đỏ cửa xe được vén lên để lộ một dung nhan tuyệt đỉnh, trăm năm khó gặp, ngân giáp làm từ vàng nguyên chất mà nàng đang mặc càng khiến làng da của nàng trở nên nổi bật dưới ánh mặt trời. Ba ngàn thanh ti được nàng tùy ý bung xõa sau lưng, mắt ngọc mày ngài, mi thanh mục tú, đẹp không sao tả siết. Kinh tài tuyết diễm, đẹp khiến người khác phải kinh sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com