RoTruyen.Com

Bjyx Chi Danh Rieng Em

— Ngươi... Ngươi không phải chỉ là một con cáo bình thường! — Tiêu Chiến giật mình, nhận ra ngay. Anh không nghĩ con cáo lại có thể sử dụng phép thuật mạnh mẽ như vậy.
Con cáo bật cười, giọng cười nhẹ nhàng, nhưng đầy sự lừa lọc.
— Đúng vậy, ta không phải là một con cáo bình thường. Ta là một con cáo đã tu luyện hơn ngàn năm, thành tinh, với khả năng hấp thụ năng lượng từ thiên nhiên và con người. Và khí tức trên người ngươi, Lâm Phong, thật sự... quá quý giá.
Lâm Phong cảm thấy như có một làn sóng năng lượng mờ mịt đang xoay quanh mình, không phải là một thứ năng lượng tự nhiên nào đó, mà là một lực hút khó cưỡng từ chính cơ thể anh. Đột nhiên, anh hiểu ra:
— Khí tức của ta? Ngươi đang nói đến... thuốc tu luyện?
Con cáo gật đầu, ánh mắt lấp lánh.
— Đúng vậy, khí tức của ngươi có chứa những linh khí cực kỳ tinh khiết, là nguồn năng lượng tuyệt vời để tu luyện. Nếu ta có thể hấp thụ hết, tu vi của ta sẽ tăng vọt. Mà ta... không thể bỏ lỡ cơ hội này.
Tiêu Chiến lập tức cảm nhận được nguy hiểm, anh vội vàng lao về phía Lâm Phong, nhưng cơ thể của anh bị một lực lượng vô hình giữ lại, không thể tiến lên. Con cáo, với nụ cười xảo quyệt trên môi, tiếp tục:
— Đừng cố gắng chống lại ta. Mọi thứ đã quá muộn rồi. Khí tức của ngươi đã bị ta phong ấn, giờ chỉ cần một chút thời gian để hấp thụ. Không ai có thể cứu được ngươi.
Lâm Phong, dù bị sức mạnh của con cáo đè nén, nhưng đôi mắt anh vẫn sáng lên vẻ kiên cường. Anh cảm nhận được rằng nếu không hành động ngay bây giờ, mình sẽ rơi vào tay con cáo thành tinh này. Nhưng anh không muốn làm Tiêu Chiến lo lắng, anh quay sang nhìn Tiêu Chiến, khẽ nói:
— Tiêu Chiến, đừng lo. Ta sẽ ổn thôi.
Lâm Phong cảm nhận được linh khí trong cơ thể mình đang bị hút vào sức mạnh kỳ lạ của con cáo, nhưng anh không hề hoảng sợ. Anh bắt đầu sử dụng nội lực của mình để chống lại sự hút này, từng lớp khí tức trong cơ thể anh tự động ngưng tụ lại, tạo thành một lớp bảo vệ.
Con cáo cảm thấy điều này và mắt nó lóe lên vẻ tức giận.
— Ngươi dám chống lại ta sao? Hừ, thật thú vị!
Con cáo lập tức tung ra một làn sóng ánh sáng, nhưng Lâm Phong đã sẵn sàng. Anh dùng tất cả sức lực của mình để chống lại, và một trận đấu giữa hai lực lượng mạnh mẽ diễn ra trong không gian hẹp của khu vực đó.

Tiêu Chiến đứng bên, không thể làm gì, nhưng trong lòng anh, sự lo lắng và quyết tâm bảo vệ Lâm Phong khiến anh không thể chịu đựng được. Anh không muốn mất đi người bạn duy nhất mà anh đã đặt trọn niềm tin.
Cuộc chiến giữa Lâm Phong và con cáo thành tinh đang dần đi đến cao trào. Nhưng liệu Lâm Phong có thể thắng được con cáo này? Và Tiêu Chiến sẽ làm gì để cứu bạn mình?
Mọi thứ diễn ra quá nhanh và căng thẳng. Tiêu Chiến không thể làm gì ngoài việc đứng đó, mắt dán chặt vào trận chiến giữa Lâm Phong và con cáo thành tinh. Ánh sáng lóe lên từ tay con cáo, những tia sáng như vũ bão xé toạc không gian, trong khi Lâm Phong cố gắng dùng sức mạnh của mình để đối phó lại. Tuy nhiên, sự chênh lệch về lực lượng quá lớn, khiến anh cảm thấy như mình đang dần bị kiệt sức.
Con cáo cười nham hiểm, nhìn Lâm Phong như một con mồi bị vây hãm.
— Đừng chống lại ta nữa, ngươi không thể nào thắng được. Mới đầu, ngươi tưởng rằng bản thân có thể giữ được linh khí của mình, nhưng giờ đây ngươi sẽ phải đầu hàng. Chỉ cần ta hấp thụ hết khí tức trong người ngươi, không những ta mạnh lên, mà ngươi sẽ trở thành một phần trong năng lượng của ta.
Lâm Phong cảm thấy mình không còn đủ sức để chống lại cơn sóng năng lượng mãnh liệt từ con cáo. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tuyệt vọng, một ký ức bỗng nhiên hiện lên trong tâm trí anh. Đó là ký ức mơ hồ về một ngày xưa, khi anh được một người bí ẩn dạy cho cách thức đánh thức linh lực ẩn giấu trong cơ thể mình.
"Linh lực là một phần của ngươi, chứ không phải thứ gì bên ngoài. Khi gặp nguy hiểm, nó sẽ tự động thức tỉnh."
Lâm Phong chợt nhớ ra những lời này, như một dòng nước trong lành xóa tan mọi sự mờ mịt trong tâm trí anh. Anh hiểu rằng đây chính là thời điểm để đánh thức linh lực tiềm ẩn trong cơ thể mình.

Lâm Phong nhắm mắt lại, lắng nghe cơ thể mình, cảm nhận sự tồn tại của năng lượng đang ngủ say trong từng tế bào. Anh không còn kháng cự, mà thay vào đó, anh để mọi thứ tự nhiên chảy vào mình. Trong giây lát, một cơn sóng năng lượng ầm ầm cuộn trào từ bên trong cơ thể anh, mở ra những khả năng mà anh chưa từng biết tới. Một thứ linh khí vô hình nhưng mạnh mẽ bừng lên trong cơ thể anh, như một ngọn lửa bất diệt. Đôi mắt của Lâm Phong sáng lên như hai ngôi sao, năng lượng bên trong anh giờ đây đã mạnh mẽ đến mức vượt qua cả con cáo thành tinh.
Con cáo cảm nhận được sự thay đổi đó. Nó ngẩng đầu lên, đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi.
— Không thể nào! Ngươi... ngươi là ai?
Lâm Phong mở mắt ra, một sức mạnh khủng khiếp bùng lên từ người anh. Bàn tay anh nắm chặt, từ lòng bàn tay, một luồng khí mạnh mẽ xé toạc không gian, khiến con cáo không kịp phản ứng. Cái bóng của nó bị đánh bay ra xa, lao về phía bức tường đá bên hồ. Con cáo hốt hoảng, nó vùng vẫy, nhưng linh lực của Lâm Phong mạnh mẽ đến mức không thể chống đỡ.
Lâm Phong chỉ cần một động tác nhẹ nhàng, và một chùm sáng xé toạc không khí, đánh thẳng vào con cáo. Con cáo thành tinh không kịp tránh né, bị đấm trúng ngay giữa ngực. Một tiếng rít đau đớn vang lên, và thân hình của con cáo bắt đầu tan biến thành khói đen, hóa thành một đám bụi mờ rồi bay lên trời, mất hút vào không gian.
Lâm Phong hạ tay xuống, cảm thấy cơ thể mình như vừa trải qua một trận chiến khủng khiếp. Tuy nhiên, trong lòng anh, sự nhẹ nhõm và thanh thản lại lan tỏa. Anh đã chiến thắng, và sự linh lực ẩn giấu trong cơ thể anh cuối cùng cũng được đánh thức.

Tiêu Chiến từ đầu đến cuối chỉ đứng im lặng nhìn, nỗi lo âu trong anh giờ đã biến mất thay vào đó là sự kinh ngạc. Anh bước đến bên Lâm Phong, lo lắng hỏi:
— Anh... anh không sao chứ? Linh lực đó... sao anh có thể?
Lâm Phong mỉm cười, cười nhẹ như thể không có gì to tát, nhưng ánh mắt anh lại mang vẻ sâu sắc:
— Ta không sao. Linh lực trong cơ thể ta luôn tiềm ẩn, chỉ là không biết cách đánh thức. Hôm nay, khi gặp nguy hiểm, nó mới tự động thức tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com