Co Vo Tre Con Cua Lang Thieu Ba Dao
Chương30: Thỏa thuận trước khikết hôn Anh không nhanh không chậm ngồiăn, đôi mắt sâu đang nhìn cô, Úc TửDuyệt cũng khẩn trương nhìn anh,không biết anh đang nghĩ cái gì,cũng không biết anh đến tột cùng cómuốn cưới cô hay không, trong lòng cũng rất sốt ruột. Lăng Bắc Hàn ung dung bình tĩnh đểdao nĩa xuống, nhấp một hớp trà, laukhóe miệng rồi mới mở miệng, "Côthì sao? Muốn gả sao?" Anh chưatừng quên chuyện cô và Lệ MộPhàm, anh nhìn cô trầm giọng hỏi. "Chỉ cần chú chịu cưới thì tôi chịugả!" Úc Tử Duyệt buột miệng nói ra,âm thanh rất lớn, làm nhân viênphục vụ cũng nhìn chăm chú. Úc TửDuyệt phải thành công bằng bất cứgiá nào, bởi vì cô đã quá khoác lác với Lệ Mộ Phàm rồi, nếu như LăngBắc Hàn không cưới cô, hẳn là sẽ rấtmất mặt. Nhưng mà, cô cũng không thể épLăng Bắc Hàn cưới cô được! Nhóc con này không phải đang giậnlẫy chứ? Lăng Bắc Hàn ở trong lòng âm thầmmuốn nói muốn: "Nếu không cướicô, tôi cũng sẽ lấy người phụ nữkhác, cho nên......" Uống một ngụmnước, Lăng Bắc Hàn nhìn cô, trầmgiọng nói. Lời này Úc Tử Duyệt nghe ra cảmgiác như chính mình bị khi dễ? Đúng là tên lính thối mà! Lời nói thờơ thế đây, giống như mình ghê gớmlắm vậy! "Chú à, vậy tôi miễn cưỡng gả chochú vậy, dù sao tôi đang cần chồng,nhưng mà, có một số vấn đề chúng tacần nói trước......." Úc Tử Duyệtchồm thân thể lên phía trước, nhìnanh nhỏ giọng nói. "Nói cái gì?" Nhìn đôi đồng tử đangđảo qua đảo lại trông rất lanh lợi,anh cảm thấy nhóc con này lại muốnlàm ra vấn đề quỷ quái gì đây. "Àh, chú không yêu tôi, mà chỉ cầnmột người vợ, tôi cũng vậy, cũngkhông yêu chú, cũng chỉ cần mộtngười chồng, hơn nữa người nhà củatôi cùng người nhà của chú cũng đãđồng ý, không bằng chúng ta kết hôn đi!" Úc Tử Duyệt uống một ngụmnước, thì thào nói. "Chỉ là chúng ta cần thỏa thuậntrước, sau khi kết hôn, chú ở đơn vịcủa chú, tôi ở nhà của tôi, không canthiệp chuyện của nhau, có được haykhông?" Hắc hắc, Úc Tử Duyệt càngngày càng cảm thấy gả cho Lăng Bắc Hàn thật rất thích hợp, như vậy vừacó thể thắng Lệ Mộ Phàm mà mìnhcũng được tự do. Nhóc con này, tính toán cũng rấtgiỏi! Tuổi còn nhỏ như vậy, chưa có quanniệm gì về hôn nhân, vậy mà lại xemđó là trò đùa. Lăng Bắc Hàn ở trong lòng thầmnghĩ, do dự xem có nên đồng ýchuyện hoang đường này hay không,mặt khác lại lo lắng nếu không lấy sẽhối hận...... Chỉ là thoáng qua, tròng mắt của anhđen sẫm, giống như là đã ra quyếtđịnh, ngẩng đầu lên, liếc nhìn cô:"Không thành vấn đề." Anh trầmgiọng mở miệng, thấy khuôn mặtcủa cô tràn đầy vui sướng, bộ dạng này giống như mừng rỡ như điên,Lăng Bắc Hàn lại mở miệng, "Nhưngtôi cũng có yêu cầu của tôi!" "Chú nói đi!" Úc Tử Duyệt rất sảngkhoái nói. "Thứ nhất, sau khi trở thành vợ củatôi, tuyệt đối không được dây dưavới bất kỳ người đàn ông nào khác!"Lăng Bắc Hàn nhìn cô bá đạo nói. "Thứ hai, trở thành con dâu của nhàhọ Lăng rồi thì phải tuân thủ quy tắccủa họ Lăng." "Cuối cùng, không thể ly hôn!" Anhnói xong nhìn cô. "Báo cáo thủ trưởng! Bảo đảm tuânthủ kỷ luật!" Cô còn tưởng rằng anhsẽ đưa ra nhiều điều kiện hà khắc gìcơ chứ, Úc Tử Duyệt làm một tư thếnhư người lính thực thụ chào anh,lớn tiếng nói. Con ngươi Lăng Bắc Hàn đen sẫmphức tạp, giống như có tâm sự,nhưng Úc Tử Duyệt đang mừng rỡnhư điên không nhận thấy được. Haingười sau khi rời khỏi nhà hàng, tạibậc thang cuối cùng thì Úc Tử Duyệt vì mang giầy cao gót xuýt nữa thì téxuống, cũng may được Lăng BắcHàn kịp thời đỡ lại. "Về sau nếu không thích thì đừng ănmặc như vậy nữa!" Anh vừa đỡ cô,vừa trầm giọng nói. "Đúng vậy! Ngày mai chú đến nhàtôi nhất định phải nói cho mẹ của tôibiết vấn đề đó nhé! Hãy nói với mẹtôi, tôi rất hoạt bát đáng yêu!" Úc TửDuyệt nhìn Lăng Bắc Hàn lớn tiếngnói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra nụ cười ngọt ngào.Chương31: Cuối cùng cũng thôngsuốt Lăng Chí Tiêu sau khi nhận đượcđiện thoại của Lăng Bắc Hàn thì vôcùng sững sờ, ông hoàn toàn khôngngờ con trai sẽ chủ động gọi điệnthoại về báo cáo tình hình cho mình. Con ngươi Lăng Chí Tiêu nhìn vềphía mẹ và vợ Tiếu Dĩnh, trực giáccho ông biết Lăng Bắc Hàn có quỷkế gì, với cá tính của anh sẽ khôngchủ động gọi điện thoại về. "Ừ, thế nào, có hài lòng với con béđó không?" Địch không động takhông động, địch muốn động ta độngtrước, Lăng Chí Tiêu sử dụng đốisách với con trai, hỏi han như khôngcó việc gì. Tiếu Dĩnh và bà bà cũng đang chờtin tức từ đầu dây ở bên kia. "Tạm được." Lăng Bắc Hàn đơn giảntrả lời làm cho Lăng Chí Tiêu, vợ vàbà bà vô cùng kinh ngạc, có thể làmcho đứa con trai này nói được, mặckệ là người hay là chuyện, vậy cũngxem như đã nắm chắc phần thắng rồi. Tiếu Dĩnh cùng bà bà đều hiểu ý tứcủa anh, chỉ là, người một nhà đềuhiểu tính cách của nhau nên cũngkhông vội manh động. Nhất là Lăng Chí Tiêu, mặc dù nộitâm đã kích động muốn nổ súng ănmừng, nhưng mặt ngoài còn làm bộđiềm tĩnh như không có việc gì, haicha con nguyên tắc như hai ngườimáy nhưng lại giống nhau đến không chê vào đâu được! "Vậy ba cùng mẹ con ngày mai sẽđến thành phố A một chuyến, concũng đi chung đi, cho người ta cònchọn ngày lành tháng tốt nữa chứ?"ông hỏi dò, không phải ông gấp gáp,chỉ là sợ con trai lại đổi ý. Kể từ sau khi Lăng Bắc Hàn trở mặtvới gia đình, nhiều năm như vậynhưng số lần trở về nhà cũng chỉ cómấy lần, thăng chức lập công tất cảđều là thông qua người khác mớibiết được, chính ông muốn gặp anh, còn phải lấy cớ đi tuần tra mới dòxét được. Hai năm gần đây tình hìnhcũng có chút tiến triển, thỉnh thoảnganh cũng sẽ gọi điện thoại về nhà hỏithăm. Lăng Chí Tiêu làm như không biết,Lăng Bắc Hàn đã nói với Úc TửDuyệt rồi, ngày mai đi ra mắt nhàgái. "Mọi người sắp xếp đi." Lăng BắcHàn trầm giọng nói xong, liền cúpđiện thoại. "Được rồi hả?" Thấy chồng cúp điệnthoại, Tiếu Dĩnh liền vội vàng hỏi. Ông kích động gật đầu, bà bà rốtcuộc cũng thở phào một cái, "Thằngcháu hư này, rốt cuộc cũng thôngsuốt! Năm đó nếu bỏ trốn cùng nhóccon kia, không biết bây giờ sẽ nhưthế nào!" "Hầy.....Mẹ à! Chuyện đã qua, hãy đểcho nó qua đi!" Tiếu Dĩnh vội vàngmở miệng, trấn an bà cụ. Tuổi trẻ ai cũng nông nổi, suy nghĩnông cạn, nhất thời làm nhữngchuyện xúc động là bình thường.Cũng may, Lăng Bắc Hàn còn cóthời gian dài đóng quân! Tiếu Dĩnhâm thầm nghĩ, đang suy nghĩ đến chuyện con trai coi trọng Úc TửDuyệt thì thật vui, trong lòng TiếuDĩnh càng thêm hài lòng, ánh mắtcủa bà quả nhiên không kém. *** Ngày hôm sau, vợ chồng họ Lăngsáng sớm đã đến bên ngoài thànhphố A ba trăm dặm, đến nơi hẹn vớiLăng Bắc Hàn, sau đó một nhà bangười đi về hướng ngoại ô thànhphố, nơi khu nhà cao cấp của gia đình họ Úc. Sáng sớm, Úc Tử Duyệt liền kíchđộng canh giữ ở cửa chờ đợi chồngtương lai và cha mẹ chồng, Lăng BắcHàn coi như cũng quen thuộc, vềphần cha mẹ chồng, hôm trướckhông gặp được, hy vọng bọn họ cũng hiền lành giống như cha mẹmình. Chỉ là Úc Tử Duyệt tự nhận mình làngười gặp người yêu, hoa gặp hoanở, cô gái tốt ở thế kỷ 21 này, LăngBắc Hàn và ba mẹ anh nhất định sẽthích mình! "Đến rồi! Ba, mẹ, họ tới rồi!" Mộtchiếc xe thương vụ màu đen dừng lạitrước cửa, thấy Lăng Bắc Hàn mặcquân trang bước xuống, Úc Tử Duyệtvội vàng kích động chạy vào, hét to. "Duyệt Duyệt! Nhỏ giọng một chút!"Tô Mạt Hề vội vàng tiến lên, giúpcon gái vuốt lại mái tóc, dạy dỗ cô,lúc này Úc Tử Duyệt lại chạy rangoài. Hôm nay, Lăng Bắc Hàn cùng LăngChí Tiêu đều mặc quân trang, chứngtỏ họ vô cùng lễ phép và coi trọngbuổi gặp mặt này, thay thế vẻ ngoàibình thường là một quân nhân rấtvinh dự.Chương32: Cố ý Tóc xõa dài, cả người mặc váy liềnthân vải voan màu trắng, khả ái nhưcô gái nhỏ trong phim hoạt hìnhhướng Lăng Bắc Hàn chạy đến,"Chú.....À không ......Anh tới rồi!"Úc Tử Duyệt mới vừa mở miệng thiếu chút nữa lại mắc sai lầm, vộivàng sửa lại lời nói. Tiếu Dĩnh vừa xuống xe, đi tới bêncạnh chồng, buồn bực nhìn cô gáixinh đẹp này là ai, kỳ thực rất hoạtbát, nhất là lúc này, cô đã thân mậtnắm cánh tay của con trai. Nhóc con này là ai? Liếc nhìn chồng, quay đầu lại nữa thìnhìn thấy người của gia đình họ Úcđi ra, khi bà nhìn thấy người đàn ôngtừ gia đình thông gia tương lai, trẻtuổi đẹp trai khí chất bất phàm bắttay cùng con trai, người đàn ông trẻ tuổi này bà nhớ, là một ngôi sao mớinổi ở thương trường, con trai của ÚcTrạch Hạo, Úc Tử Mặc. "Bác trai, bác gái, xin chào." Lúcnày, Úc Tử Duyệt không sợ người lạbước tới chào Tiếu Dĩnh và LăngChí Tiêu cười. Thân là một người làm ăn thôngminh, Tiếu Dĩnh thoáng cái đã có thểhiểu rõ, ngày đó mình nhận lầmngười! Bà khôi phục thái độ, nhìn Úc TửDuyệt, nhẹ nhàng cười cười: "Chàocháu!" Trong lòng có chút buồn bực,Tiếu Dĩnh liếc nhìn chồng, lễ phépcười tiến lên chào vợ chồng họ Úc. Chốc lát sau, Tô Mạt Hề giới thiệu,bà mới biết thì ra cô gái mà mình coitrọng chính là Lệ Huyên, là con dâutương lai của nhà họ Úc! Mà cô gáihoạt bát lanh lợi trước mặt này mớithật sự là Úc Tử Duyệt! Sau khi Tiếu Dĩnh nghe Úc Tử Duyệtchậm rãi kể chuyện cô và Lăng BắcHàn gặp nhau, quá trình quen biếtthế nào, bà mới chợt hiểu tại saoLăng Bắc Hàn lại sảng khoái đồng ýnhư vậy! Thì ra là, nó cố ý. Nhưng mọi chuyện đã như vậy, hiệntại cũng không thể đổi ý được! "Cái gì? Tháng mười một? Nhanhnhư vậy?" Đang nghe cha chồngtương lai nói về đám cưới của cô vàLăng Bắc Hàn sẽ cử hành vào thángmười một thì Úc Tử Duyệt giật mìnhhét to. Tiếu Dĩnh nhìn về phía Úc Tử Duyệt,trên mặt lóe lên vẻ không vui nhưngnhanh chóng biến mất. "Duyệt Duyệt!" Tô Mạt Hề vội vàngvỗ nhẹ vào tay con gái, "DuyệtDuyệt nhà chúng tôi tuổi còn nhỏ, cóchút thất lễ, mong mọi người bỏ quacho." Tô Mạt Hề cười tươi nhìn nhàthông gia tương lai trước mặt nói. "Đâu có, đâu có......" Tiếu Dĩnh mỉmcười nói, "Duyệt Duyệt, thế nào? Đốivới hôn sự này có ý kiến gì không?"Tiếu Dĩnh nói xong, nhìn Úc TửDuyệt hỏi lại, giờ phút này tronglòng ngược lại rất hy vọng họ Úc từ hôn. Chân mày Úc Tử Duyệt nhíu lại, liếcnhìn Lăng Bắc Hàn ngồi một bêngiống như cây tùng, anh cũng thoángnhìn lại cô một cái, chẳng lẽ đã đổi ýnhanh như vậy rồi hả? "Dạ....Không có, không có! Càngnhanh càng tốt, ha ha......" Úc TửDuyệt vội vàng khoát tay trả lời. Úc Tử Mặc sắp bị đứa em gái khôngcó đầu óc này làm tức chết, còn càngnhanh càng tốt nữa? Làm như khôngai thèm lấy nó không bằng? Người hai bên nhà chỉ cười nhẹ:"Vậy thì quyết định như vậy đi,tháng mười một, tôi kêu Bắc Hàn trởvề xin nghỉ phép." Lăng Chí Tiêucười nói. Ngày đó vợ chồng nhà họ Lăng trởvề. Tiếu Dĩnh mang một bụng uất khí:"Lăng Bắc Hàn! Con cố ý!" Biết rấtrõ ràng Úc Tử Duyệt là loại con gáinhư thế nào, vẫn còn đồng ý kết hôn,không phải cố ý là cái gì? Anh đây làđang trả thù! "Bà Tiếu, bà nói cái gì vậy?" LăngBắc Hàn nhìn vào mắt của mẹ, nhànnhạt hỏi ngược lại. "Tiểu tử con, biết rõ còn hỏi!" TiếuDĩnh mất khống chế chỉ vào LăngBắc Hàn hét lớn, lại bị chồng kéo lại. "Tiếu Dĩnh! Phụ nữ của họ Lăng,chịu trách nhiệm trông nom chồngmình! Bà lo cái gì." Lăng Chí Tiêunghiêm mặt dạy dỗ vợ, ngược lạiông không cho là điểm hoạt bát lanhlợi của Úc Tử Duyệt có gì không được! Con trai ông vốn khó hiểu, nếu nhưÚc Tử Duyệt không hoạt bát, sao cóthể tạo được lửa đây? Lăng Bắc Hàn không để ý bọn họ, đithẳng lên lầu về phòng mình.Chương33: Khi lớn sẽ cưới em Nghe nói phải chờ tới buổi chiềumới có điện, Úc Tử Duyệt mang bộmặt hắc tuyến còn Lăng Bắc Hàn thìvẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh cùng nhaurời khỏi cục dân chính, hai người lênchiếc Hummer, nhìn những đôi tình nhân khác vẫn còn ở đứng xếp hàngchờ có điện. "Chú, bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"Sau khi ngồi vào chiếc Hummer củaLăng Bắc Hàn, Úc Tử Duyệt nghihoặc hỏi, chỉ thấy vẻ mặt Lăng BắcHàn vẫn bình tĩnh như cũ, hình nhưvĩnh viễn đều là dạng bình tĩnh thong dong như vậy, nhìn đồng hồtrên cổ tay, anh trầm giọng nói,"Chụp ảnh cưới." "Sặc! Đừng đùa nha? Còn phải chụpảnh cưới á?" Úc Tử Duyệt lớn tiếngnói. Lăng Bắc Hàn quay đầu, nghiêm túcnhìn cô, hôm nay cô ăn mặc vẫn làrất thục nữ: "Đùa? Nhìn tôi giốngđang đùa lắm sao?" Anh bỗng chốcđưa tay, nắm cái cằm nhỏ nhìn côtrầm giọng nói, hơi thở nam tính nóng rực phả vào mặt cô, làm nhịptim của cô không khỏi có chút tăngnhanh. "Tôi...Tôi......" Úc Tử Duyệt đỏ mặtmở miệng, anh đã buông cô ra, khởiđộng động cơ, chiếc Hummer màuxám đậm hung hãn giống như là convật khổng lồ lái về phía trước lập tứchòa vào dòng xe trên đường. Cô quay đầu, nhìn người bên cạnhsống mũi cao thẳng, môi mỏngquyến rũ khẽ nhếch lên, trong lúcnhất thời, tầm mắt cô đắm chìmtrong đó quên cả thu hồi, cho đến khixe dừng lại. Hình như có hẹn trước, người trongstudio thấy bọn họ vào cửa, thì lậptức lôi kéo Úc Tử Duyệt đi đổi áocưới và trang điểm, Lăng Bắc Hàndặn họ đừng trang điểm quá đậm,thật ra thì anh muốn nói, cô không cần trang điểm cũng rất dễ thương. Trong nháy mắt sau khi thay áocưới, nhìn mình trong gương, tronglòng Úc Tử Duyệt chợt buồn phiền,trái tim giống như là bị người nào đóđập một quyền rất nặng. "Cậu che cái gì? Không phải bị mìnhnhìn thấy hết rồi sao? Cùng lắm saunày lớn lên mình sẽ lấy cậu, bàchằn!" Âm thanh bé trai non nớttruyền vào bên tai, cô sững sờ, tronglòng đột nhiên run rẩy. "Thưa cô? Áo mặc không vừa sao?"Lúc này, người thay lễ phục gõ cửaphòng thay quần áo, hỏi cô. Lăng Bắc Hàn cau mày, anh nghengười thay lễ phục kêu cô vài tiếng,anh vội vã bước nhanh vào, trực tiếpđẩy cửa phòng thay quần áo ra, đivào. "Thế nào?" Nhìn người mặt áo cướiđang đứng ngẩn người, trên mặtLăng Bắc Hàn có chút lo lắng, caumày. Hơi suy nghĩ một chút, nghiễmnhiên hiểu vì sao cô lại khác thường. "Úc Tử Duyệt! Cô không muốn gảcho tôi thì cút ngay lập tức! LăngBắc Hàn tôi không phải không có côthì không thể lấy được vợ!" LăngBắc Hàn biết lúc này trong lòng côđang nghĩ tới Lệ Mộ Phàm, làm sao không nổi nóng, nắm bả vai nhỏnhắn của cô, lớn tiếng quát lên! Bị anh hét to như vậy, Úc Tử Duyệtthì hồi hồn: "Chú lính thối này! Chúhung dữ làm gì chứ? Tôi có nóikhông muốn gả sao?" Úc Tử Duyệtcũng không cam chịu yếu thế hét lại,nhân viên làm việc ngoài cửa nghe được sợ hết hồn hết vía, sợ bọn họ sẽđánh nhau. Chỉ thấy cô dâu mới tóc tai bù xù vọtra: "Chị ơi, phiền chị mau giúp tôitrang điểm đi." Úc Tử Duyệt đã khôiphục lại bình thường, cái miệng nhỏnhắn ngọt ngào nói. Thời điểm chụp ảnh, Úc Tử Duyệtcười rất tự nhiên, bộ dạng Lăng BắcHàn mặc quân trang vẫn thâm trầmnhư cũ. "Chú, bây giờ đi đâu?" Nhìn LăngBắc Hàn nghiêm mặt, Úc Tử Duyệtlấy lòng hỏi. Người đàn ông thối này, đừng tưởngrằng mặt anh đen lại là cô sợ anhnhá! "Mua nhẫn." Lăng Bắc Hàn nhìnđồng hồ, trầm giọng nói. Không ngờ anh cũng đã lên kế hoạchrất tỉ mĩ, Úc Tử Duyệt thầm nghĩ thếrồi liếc xéo anh. Không bao lâu, haingười vào một cửa hàng nữ trang rấtnổi tiếng. "Thích gì thì tự mình chọn đi." Saukhi vào tiệm vàng, hai người đi tớikhu bán nhẫn kim cương, Lăng BắcHàn tùy ý mở miệng. "Càng lớn càng tốt." Úc Tử Duyệtgiận dỗi mở miệng nói, cô nhìn thếnhưng rất thù dai.Chương34: Trêu anh một chútVào tiệm vàng, Lăng Bắc Hàn đưađơn đặt hàng, nhân viên phục vụ lậptức lấy ra một hộp nhung đỏ tinhxảo: "Thưa ông Lăng, đây là chiếcnhẫn mà ông đặt đây ạ." Lăng Bắc Hàn nhận lấy cái hộp, radấu bảo Úc Tử Duyệt tới đây, Úc TửDuyệt bất đắc dĩ đi tới bên cạnh anh:"Thích không?" Lăng Bắc Hàn mởmiệng hỏi, thật ra thì chiếc nhẫn nàycũng không phải là anh đặt, áo cưới cũng vậy, đều là người nhà giúp anhthu xếp. Đoán chừng bọn họ là đôi tình nhânhoang đường đệ nhất thiên hạ? Nhẫncưới, áo cưới đều do người nhàchuẩn bị! Nhìn chiếc nhẫn kim cương gắnnhiều viên kim cương không lớnkhông nhỏ xung quanh, Úc Tử Duyệtgiận dỗi liếc anh một cái: "Khôngthích!" Trước kia cô cũng từng mơước nhìn thấy bộ dạng Lệ Mộ Phàm cầm chiếc nhẫn kim cương cầu hônvới cô, nhưng thực tế lại thành thếnày...... "Vậy cô thích gì thì tự mình chọnđi." Lăng Bắc Hàn cũng cảm thấy,một cô gái kết hôn ngay cả chiếcnhẫn kim cương cũng không phải làkiểu dáng mình thích, cũng thật sự làquá đáng rồi. "Tôi thích cái này." Úc Tử Duyệt chỉvào một đôi bạc trắng 925 tinh khiếttrong quầy, nhìn Lăng Bắc Hànmừng rỡ nói. Lăng Bắc Hàn nhìn nụ cười sáng lạncủa cô, không khỏi cười lạnh: "Xungquanh đây không có cửa hàng nhỏ, locho cô thì cô không thích". Nhóc connày lại dám trêu mình? "Ai mà thèm." Cô cau mày phản bác. "Cái này thì sao?" Lăng Bắc Hàngiống như là không nghe thấy, chỉchỉ chiếc nhẫn bạch kim tạo hìnhđơn giản nhưng rất trang nhã quầyđối diện, nhìn Úc Tử Duyệt hỏi. Mẹ nó! Anh không bỏ mặc cô, côlàm sao có thể bỏ anh? Úc Tử Duyệt căn ghét liếc anh :"Khócoi, xấu muốn chết, đeo vô ngườicòn xấu xí hơn." Cô tức giận nói,thật ra thì chiếc nhẫn kia tạo hìnhđơn giản nhưng rất trang nhã, rấtđẹp! Anh mắt của tên quân nhân thối nàycũng không tệ nha! Lúc này, cô vừa đúng đi tới khuhoàng kim, thấy một chiếc nhẫnhoàng kim lớn, trong lòng sáng lên,đôi mắt to chuyển động, cười xấu xanói: "Lăng Bắc Hàn! Mau tới đây,chiếc này đẹp lắm." Lăng Bắc Hàn tin là thật mà thẳngbước đi đến, Úc Tử Duyệt chỉ vàomột chiếc nhẫn lấp lánh, chính giữchiếc nhẫn còn khắc một chữ'Tài': "Cái này, cái này rất thíchhợp với chú nhất." Nhìn mặt của Lăng Bắc Hàn xanhmét, trong lòng Úc Tử Duyệt cười hảhê! "Cái này thật phù hợp với phongcách của chú." Một phong cách củanhà giàu mới nổi, ha ha ha...... Những nhân viên cửa hàng nhìn mộtmàn này, ở một bên cười trộm, đâyđúng nghĩa của câu "chồng già vợtrẻ". Lăng Bắc Hàn cười cười nhìn cô sauđó rời đi, gọi nhân viên phục vụ lấychiếc nhẫn do mình chọn kiểu dángđơn giản trang nhã không có bất kỳkim cương, chất liệu bạch kim trangtrí thêm hoa văn. Ra khỏi tiệm vàng, Lăng Bắc Hànnhìn đồng hồ, chở Úc Tử Duyệt đitới cục dân chính. Giống như có hẹn trước, khi bọn họđến cục dân chính thì chỉ có 3 cặptình nhân xếp hàng, bọn họ đến rấtđúng lúc, Úc Tử Duyệt không khỏiâm thầm bội phục quá trình sắp xếpcùng hiệu suất làm việc của Lăng Bắc Hàn. Chỉ cần đóng con dấu đỏ nữa làxong, chỉ là thời gian tan làm cũngđã đến, nhưng bác gái thấy bọn họtới lần thứ hai, nên tốt bụng giúp bọnhọ làm xong giấy kết hôn. Kết hôn! Cô và Lăng Bắc Hàn thậtsự đã kết hôn! Nhìn thấy con dấu đỏthắm trên giấy hôn thú, còn có hìnhchụp của người nam và người nữ, ÚcTử Duyệt ở trong lòng âm thầmnghĩ. "Bây giờ cô muốn đổi ý cũng khôngthể được!" Lăng Bắc Hàn thấy côngẩn ngơ nhìn giấy hôn thú thì trầmgiọng nói, ngay sau đó nắm bàn taynhỏ bé của cô đi tới chỗ đậu xe. "Tôi có nói đổi ý đâu." Cô lớn tiếngnói: "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?" "Đến nhà tôi." Bà nội đang la hétmuốn gặp đứa cháu dâu đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com