RoTruyen.Com

Doi Ta Han Vay

   Đang cùng nhau ngồi trên Sofa xem phim, cả hai chẳng nói tiếng nào với nhau chỉ tận hưởng cảm giác có người kia bên cạnh mà xem phim thì anh mở lời.

   "Uống thuốc chưa.".

   "...". Em không đáp quay sang nhìn anh không ngừng, nhìn chẳng chớp mắt rồi chạy té vào phòng.

   Lúc sau em quay lại trên mặt treo nụ cười hì hì mà lao vô vòng tay anh làm nũng.

   "Em uống rồi đó, giỏi chưa, uống mà không cần anh nhắc luôn đấy, khen em đi.". Em nũng nịu chu chu cái mỏ để tăng sức biểu cảm mà sao anh chỉ thấy nó thấy ghéc dễ sợ.

   Anh phì cười bất lực tay đặt lên đầu em mà xoa nhẹ.

   "Giỏi.".

   Sao mà thấy yêu vào đột nhiên thấy mình ngu ngốc đi hẳn, Sae thấy em vô lý đến sợ, vậy mà lại chẳng có ý muốn vạch trần, anh biết em biết anh biết. Chỉ là anh lại thấy sự vô lý của em lại cũng rất đáng yêu.

.

   Em là một đứa trên mây. Chẳng nhớ được gì hết. Riết Sae cũng quen. Em không nhớ thì anh nhớ giùm vậy.

   Vậy nên thành ra mỗi khi thấy em sờ soạn người một cách lố lăng anh liền biết em cần gì.

   Tự dưng Sae lại có một tài năng vô dụng. Chẳng cần em nói gì cũng biết em tìm gì.

   "Chìa khóa anh giữ đây, em có mang đâu mà đòi kiếm.".

   "Đồ cột tóc này, đi ăn mà lại không mang.".

   "Túi trang điểm để trên xe anh rồi, đi là cứ le te cái đít mà đi có thèm ngó ngàng đến gì cái đâu mà chả mất.".

   "Điện thoại anh giữ rồi, đi xem phim mà vứt luôn cái điện thoại lên ghế, hay quá ha.".

   "Ví di động đang đi kế bên em đây khỏi tìm.".

   Mà nhiều khi hình như là chả cần em có động thái đi kiếm đồ anh cũng biết.

   Tự dưng Sae lại có thêm một tài năng vô dụng. Đoán được cả thứ em sẽ tìm.

   Anh chìa khăn ra trước khi em kịp nhận thức mình cần lau.

   Anh chìa son ra trước khi em kịp nhận thức mình cần chỉnh.

   Anh đưa nước ra trước khi em kịp nhận thức mình cần uống.

   Thế là ngoài giỏi mỗi về bóng đá như anh nói thì anh lại giỏi thêm cả việc tinh ý nhận ra xem cô nàng nhà mình cần gì.

   Thành ra đi với em Sae toàn có mấy món linh tinh trong túi. Biết sao được bây giờ, anh có em người yêu não cá vàng, đầu trên mây quá mà. Không kìm được mà thở dài một cái vậy mà tiếc thân chẳng được bao lâu là phải nhịn cười nhìn em người yêu trước mặt tá hỏa đi tìm cái vòng tay đôi em vừa kêu anh giữ để đi rửa tay.

.

   "Anh.".

   "Sao.". Giọng anh nhẹ nhàng.

   "Mình làm được không anh?". Em thẳng thắn nhìn vào mắt anh.

   "...".

   "Em chưa đủ tuổi mà.". Anh nhướng mày trước độ bạo dạn của em hôm nay.

   "Xời tưởng gì, chuyện nhỏ, bên Việt Nam 16 tuổi là đủ tuổi rồi anh, sang Việt Nam mần không anh.".

   "...". Sae nhìn em mà chẳng biểu lộ biểu cảm gì.

-

   Rõ ràng là em khởi xướng, vậy mà sao tự dưng ngồi trên chuyến bay tới Việt Nam cái em bị rén lạ.

.

   Sae rất quy củ, anh ngủ nghỉ rất đúng giờ: tối ngủ 7 tiếng, trưa ngủ 1 tiếng. Vậy mà hình như quen em xong thời gian ngủ lại cứ bị bòn dần.

   Thôi thì dù sao sáng hôm sau tinh thần cũng thỏa mãn, sảng khoái nên anh cũng chẳng có ý định tuân theo nữa.

.

   Sae không thích khoai tây chiên nhưng đi đâu về nhà cũng mua vài gói, vì nhà có nuôi con nhóc khoái mấy món vô bổ này.

.

Nhất nhà eim 😏👊
Anh!!
Cíu pé

Chú lớn 😒
Sao đấy

Nhất nhà eim 😏👊
Nãy xem phim kinh dị với oắt Rin
Giờ sợ ma quá

Chú lớn 😒
Hay ha
Tự chịu trách nhiệm

Nhất nhà eim 😏👊
Huhu chú lớnnnnnnn!!!!
Đừng đối xử với em vậy
màaaaaaaaaaa

Chú lớn 😒
Rồi rồi
Cứu cái gì

Nhất nhà eim 😏👊
Em muốn đi nhà vệ sinh
À không phải là muốn đâu
Mà là CẦN 😭

Chú lớn 😒
...
Anh đang bên nước ngoài mà?
Đừng nói em không nhớ người yêu mình ở đâu luôn đấy nhé

Nhất nhà eim 😏👊
Có âu
Em có nhớ mà 😔
Chỉ nà
Em cần đi nhà vệ sinh thật đó 😩
Gấp

Chú lớn 😒
...

Chú lớn 😒 đã gửi một ảnh

Tới chưa

Nhất nhà eim 😏👊
!!!
Đợi em

Nhất nhà nà eim 😏👊 đã gửi một ảnh

Hehe
Em biết chú lớn yêu em mà 😘😘😘💖💖💖
Tèn ten em xong rồi nè

Chú lớn 😒
Vâng giỏi quá thế cơ đấy
Giờ về phòng ngủ đi
Không cho thức khuya

Nhất nhà eim 😏👊
Hihi dạaaaaaaaaaaaaaaaa 😚

.

   Hừm.

   Sae hay đọc vị em cứ như một cuốn sách nhưng có vẻ đôi lúc em tưng tưng quá thì đúng là chả ai hiểu nổi.

   Chẳng hiểu sao anh 18 tuổi trẻ măng như thế mà lại gọi là chú lớn luôn mồm.

   Như cách em nói thì là tâm hồn em mãi trẻ lên ba.

   Ừ thì cũng hơi có lý rồi đấy cơ mà vẫn nghe buồn cười đến nực cười.

   Nhà nhận nuôi thêm con mèo thì đặt tên Anh Bé. (Nói là nhận nuôi thêm tại vì đó giờ nhà nuôi em đấy.)

   Đến lúc này mới lộ lý do.

   Em nói em thích đặt biệt danh thiệt đặc biệt cho người thiệt là đặc biệt với em. Một biệt danh lạ đời chẳng nơi nào có, chả ai nghĩ ra, chả móc ra được từ chỗ nào khác để nó mang thật đậm chất em. Như một cách khẳng định sở hữu thầm lặng.

   Trông em vậy mà cũng dở hơi ghê. Đậm chất em thì đậm chất dở hơi à.

   Thôi thì anh cũng bắt đầu có thiện cảm với cái biệt danh lạ đời này rồi đấy, để em gọi vậy chắc cũng được.

Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com