RoTruyen.Com

Hành trình của hiệp sĩ Kael

Chương 15. Hoang đảo

PhngKang

Sau chuyến thám hiểm tàn tích Thryme, Kael trở về ngôi nhà gỗ nhỏ ở ngoại ô Eldoria, lòng nặng trĩu. Hắn phân vân về câu thần chú triệu hồi hắc long Vorythax – một đồng minh tiềm năng hay một mối hiểm họa? Ký ức về con cặc 30cm của Vorythax khiến Kael rùng mình, nhưng hắn tự nhủ:
-"Mình sẽ không bao giờ dùng tới câu thần chú đó!"
Với số vàng lấy được từ kho báu Thryme, Kael dành vài ngày nghỉ ngơi, phục hồi cơ thể đầy vết sẹo từ trận chiến khôi lỗi và hắc long. Hắn lau chùi thanh kiếm yêu quý, nơi Băng Nha lơ lửng, tỏa ánh sáng lạnh lẽo, như nhắc nhở về trách nhiệm hiệp sĩ. Nhớ đến Lyle, giờ đã là hiệp sĩ độc lập, Kael cảm thấy chút trống vắng, nhưng quyết tâm tìm nhiệm vụ mới để khẳng định bản thân.
Tại công hội, một nhiệm vụ nổi lên, thu hút sự chú ý: khai phá một hoang đảo mới phát hiện, cách đất liền 4-5 ngày đi tàu. Nhiệm vụ yêu cầu vẽ bản đồ chi tiết của đảo, đổi lấy phần thưởng 100.000 đồng vàng – một số tiền khổng lồ. Tuy nhiên, vài hiệp sĩ đã nhận nhiệm vụ và không trở lại, khiến nhiều người do dự. Kael, với bản tính tò mò và lòng can đảm, lập tức nhận nhiệm vụ:
-"Một hòn đảo bí ẩn? Nghe có vẻ rất thú vị đây."
Hắn dùng vàng nhận được từ Vorythax để thuê một con tàu nhỏ và một nhóm thủy thủ lành nghề, chuẩn bị kỹ lưỡng với lương thực, dây thừng, và kiếm. Băng Nha bám vào lưỡi kiếm, sẵn sàng hỗ trợ.
Hành trình lênh đênh trên biển diễn ra suôn sẻ, không gặp bất lợi lớn. Kael đứng ở mũi tàu, gió biển mặn mà thổi qua mái tóc đen, ánh mắt sắc bén nhìn về phía chân trời. Thủy thủ kể những câu chuyện về quái vật biển, nhưng Kael chỉ cười:
-"Nếu có Kraken, ta sẽ chém nó như chém Grotkin."
Tuy nhiên, khi hòn đảo lấp ló hiện ra – một bóng đất mờ mịt với rừng rậm và núi đá – một cơn bão bất ngờ ập đến. Mây đen kéo kín trời, sóng biển gầm thét, đánh vào mạn tàu. Thủy thủ cố chống chọi, nhưng sức người có hạn. Một con sóng khổng lồ đập vỡ khoang tàu, gỗ gãy vụn, tiếng hét vang lên. Kael bám chặt cột buồm, nhưng sóng cuốn hắn đi, ánh mắt mờ dần trong dòng nước lạnh buốt.
Khi tỉnh lại, Kael thấy mình nằm trên bãi cát ẩm ướt, sóng biển vỗ nhẹ vào chân. Hắn ho khan, cơ thể đau nhức, giáp da rách nát, túi trữ vật biến mất. May mắn, thanh kiếm yêu quý vẫn đeo bên hông, Băng Nha lấp lánh trên lưỡi kiếm, như an ủi. Kael nhìn quanh: hòn đảo hoang vu, với bãi cát trắng trải dài, rừng rậm xanh thẳm, và những ngọn núi đá lởm chởm phía xa. Không thấy dấu vết của thủy thủ hay con tàu.
-"Mẹ kiếp, phải sống sót trước đã,"
Kael lẩm bẩm, đứng dậy, kiểm tra kiếm. Nhiệm vụ giờ không chỉ là vẽ bản đồ, mà còn là sống sót trên hòn đảo vô danh này, chờ tàu cứu trợ hay chở hàng nào tới.
Kael nắm chặt kiếm, lòng quyết tâm:
-"Dù có ra sao, mình cũng sẽ vượt qua."
Nhưng trong đầu, hắn không khỏi nghĩ đến Vorythax và câu thần chú.
-"Không, mình sẽ không gọi nó, dù có chết!"
Hắn bước vào rừng rậm, Băng Nha tỏa khí lạnh, sẵn sàng đối mặt với những bí ẩn của hoang đảo.

Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com