Naruto Fanfic Soi Xich Cua Shinobi
Những con cá mập nước xông tới kìm hãm phần thân trên của Mayuko lại, đóng đinh ả trên mặt đất. Tóc người phụ nữ rối bù, trên người khoác bộ kimono rách nát và miệng ả phát ra tiếng chửi rủa trông thật là thảm hại.Uchiha Itachi bước ra khỏi vòng tròn dịch chuyển, nét mặt bình thản khi gặp lại cộng sự cũ. Không khó để liên kết mọi thứ với nhau, khi nghe cái tên Satsuma Genki từ miệng Makoto, anh đã đoán trong những dấu ấn dịch chuyển kia, chắc chắn có một cái dẫn đến vùng Shinshou do mối quan hệ hỗ trợ của Satsuma và Makoto.Tuy thế, nếu nói anh không bất ngờ khi ngay lập tức gặp Kisame thì là dối trá.Như vậy đồng nghĩa với việc...Trước mặt là gã cộng sự cũ, Itachi phóng ánh mắt của mình ra xa, lặng lẽ tìm kiếm xung quanh cho đến khi tầm nhìn dừng lại ở một hình bóng trên mặt đất.Anh thở hắt ra một hơi, phần tóc mái đen dài che đi biểu cảm trên gương mặt.Kisame giải thuật, thoát ra khỏi vùng nước bao quanh gã mà đặt chân xuống mặt đất. Hắn chẳng cần phải lo đến cái thuật quái dị của ả kia, bởi nếu Kisame trúng nó và tấn công Akemi, người cộng sự cũ thừa sức ngăn hắn lại."Thật bất ngờ khi chúng ta lại có ngày gặp nhau trong hoàn cảnh này, Itachi - san. Tất cả mọi thứ đã đổi thay..." Gã nhìn vào ánh mắt lạnh lùng nhưng không còn vẻ u ám như trước của người Uchiha."Chà chà! Tôi đoán là cậu cũng vậy, Itachi – san. Cậu đã thay đổi rồi." Kisame nhận xét, hoàn toàn không ám chỉ sức mạnh con mắt tím của Itachi. Gã thấy nó có hoa văn gần giống nhãn cầu thủ lĩnh Pain của Akatsuki.Itachi chẳng rõ mình bước đi nhanh hay chậm khi lại gần người nằm trên đất. Bằng giọng điềm tĩnh đáng ngạc nhiên, người Uchiha thẳng thắn thừa nhận với gã cộng sự cũ."Tôi nghĩ anh đúng, Kisame. Giờ đây, những việc tôi từng làm, dù vì lý do gì, cũng chỉ còn lại như một phần của quá khứ. Tôi không chối bỏ tội lỗi của mình, đồng thời cũng sẽ không để chúng ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của tôi."Kisame cười nhẹ, giọng điệu vẫn đậm chất giễu cợt sự bất biến của cuộc đời."Quá khứ hả? Tôi nghĩ chúng ta chẳng thể thoát khỏi hoàn toàn cái bóng của nó. Tuy thế, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là kẻ sống sót cuối cùng, đặc biệt sau tất cả những gì chúng ta đã trải qua."Một đầu gối chạm đất khi Itachi ngồi xuống, bàn tay anh đưa về phía cơ thể trông giống tượng sáp. Khi sắp chạm vào những sợi tóc xanh lam, các ngón tay anh dừng lại, bất động vài giây trước khi chậm rãi ấn vào mạch ở cổ đối phương.Không thấy nhịp đập.Trái tim anh như rơi xuống hầm băng. Làn da lạnh lẽo của đối phương như nhấn chìm anh trong một nơi phủ đầy tuyết. Có vài vệt sẫm màu trông giống vết máu khô trên trang phục đen của cô. Không hề có vết cắt hay rách ở những nơi đó, tức là máu thuộc về kẻ khác. Các mảnh rêu, vụn gỗ và bùn đất lấm lem quần áo và gương mặt khi Akemi vừa ngâm mình trong khối cầu nước nuốt chửng tàn tích miếu cũ.Anh rút khăn tay trong túi, cẩn thận lau vết bụi bẩn trên gò má cô.Hai tay người Uchiha chậm rãi nâng phần thân trên của đối phương lên. Một tay anh vòng qua lưng người kia, tay còn lại điều chỉnh đầu cô tựa vào bả vai mình.Itachi nhìn về phía những đường nét quen thuộc trên khuôn mặt cô, đồng tử anh thoáng hiện nét xa xăm.Với giọng nói trầm mặc, anh trả lời Kisame:"Chúng ta đã chiến đấu vì những mục tiêu khác nhau, nhưng đến cuối cùng, tất cả chỉ để lại sự đau thương. Tôi nghĩ đây là điều khó tránh khỏi khi xét đến bản chất của thế giới này."Kisame ung dung nhận xét, kèm theo chút tò mò."Vẫn là một kẻ triết lý như mọi khi, Itachi. Tôi đoán là cậu đúng. Cái chết đã đến gần với chúng ta rất nhiều lần, tuy vậy cậu vẫn giữ vững cái nhìn rõ ràng về con đường của mình. Itachi – san, cậu có hối hận về bất kỳ điều gì không?"Người Uchiha đưa tay lên chạm nhẹ vào một bên má cô, ngón trỏ và ngón giữa luồn qua những sợi tóc ở gần tai đối phương. Anh giữ nguyên tư thế hồi lâu, đôi mắt đen tuyền với hàng mi lá liễu rủ xuống như đang cảm nhận từng nhịp thở của gió lướt qua mái tóc xanh dương của cô."Có hối hận... về những điều tôi không thể làm được." Itachi đáp với giọng trầm thấp, ánh mắt tập trung vào gương mặt người phía dưới.Vẻ mặt Kisame trở nên nghiêm túc hơn, đôi đồng tử tròn của hắn hiện lên nét hoài niệm."Tôi hiểu. Chúng ta đều có những vết thương riêng, nhưng chính những vết thương đó đã định hình con người của chúng ta ngày hôm nay.""Anh sẽ giải thích mọi thứ cho tôi chứ? Kisame." Trong giọng nói đều đều, Itachi quay sang nhìn về phía gã cộng sự cũ, sau đó chuyển sang người phụ nữ bị giữ bởi lũ cá mập nước.Thế là Kisame bắt đầu kể lại tất cả, từ lí do hắn sống sót đến trạng thái thực vật của người trong vòng tay Itachi."Vậy nên, Akemi rơi vào trạng thái này là do cô ta." Gã chỉ về phía Mayuko, kết luận.Khi thấy đôi mắt có hoa văn cầu kì kia liếc về phía mình, toàn thân người phụ nữ Satsuma rùng mình.Dựa vào cuộc nói chuyện, ả đoán người đàn ông tóc đen là đồng đội cũ của Kisame. Cộng thêm loại mắt đỏ rực có hoa văn kia, rất có thể đây là Sharingan nổi tiếng ở Hỏa Quốc.Nếu vậy đây chỉ có thể là Uchiha Itachi – cộng sự cũ của Hoshigaki Kisame trong Akatsuki. Từ khi tổ chức khủng bố kia sụp đổ, bao nhiêu thông tin về các thành viên bị tuồn ra ngoài dư luận với hình thức như những lời đồn đại.Người phụ nữ Satsuma nén lại nỗi sợ đến mức tim ả như muốn rơi ra ngoài. Khi mạng sống của mình đang ở tình thế nghìn cân treo sợi tóc, ả biết có cầu xin gì hay thỏa hiệp thế nào cũng vô ích.Có điều còn lâu Mayuko mới trưng ra bộ dáng thảm hại như một con chuột cống sắp chết. Ả đã thoát khỏi vũng bùn rác rưởi từ lâu rồi, sẽ không bao giờ quay trở lại nơi đó nữa."Ngươi đã làm gì?" Itachi hỏi với giọng vô cảm, lông mày hơi nhíu lại.Không khí xung quanh trở nên nặng nề, dường như mọi thứ đều bị nghiền nát dưới sức ép khủng khiếp từ sức mạnh của người Uchiha. Gió lạnh thổi qua, nhưng không thể làm dịu đi sự căng thẳng tột độ đang bao trùm lên toàn bộ khu vực.Anh không cần phải nói gì, chỉ với ánh nhìn sắc bén từ đôi mắt Mangekyou Sharingan, Itachi đã khiến Mayuko cảm thấy như ả đang đứng trước bờ vực của cái chết. Đánh giá tình hình, Kisame hiểu mấy con cá mập nước không cần thiết nữa, gã ra lệnh cho chúng tiêu biến.Chân tay vừa được giải thoát, Mayuko bật dậy và nôn mửa ngay lập tức trước luồng sức mạnh kinh hoàng."Ta thừa nhận, ngươi mạnh thật." Ả cười cay đắng, phớt lờ chất nôn của chính mình ở mặt đất xung quanh, ngoan cố duy trì bản mặt đầy khinh thường."Tuy nhiên ta biết cách làm tổn thương ngươi."Mayuko thầm nhủ với sự ngạo nghễ trong lòng, quan sát Akemi được ôm trong vòng tay người đàn ông tóc đen."Dịu dàng nhỉ! Giống ta và Suiren – sama vậy. Đó cũng là điểm yếu của ngươi, Uchiha Itachi, tương tự như Suiren – sama là điểm yếu duy nhất của ta."Mồ hôi lạnh chảy dài trên trán, ả thở ra một hơi, giọng đầy cay nghiệt:"Thuật ta dùng lên cô ta là Kinjutsu: Tamashi no Baku (禁術・魂之縛 - Cấm thuật: Trói Buộc Linh Hồn)."Mayuko giải thích:"Đây là một thuật hắc ám được tạo ra để giam cầm linh hồn nạn nhân, đẩy họ vào trạng thái thực vật mà không có bất kỳ khả năng tự hồi phục nào. Thuật này kết hợp cả Âm và Dương Độn, tạo ra một kết giới vô hình giữ lấy linh hồn nạn nhân, ngăn cản họ kết nối với cơ thể chính mình."Itachi nheo mắt, giọng trầm thấp hơn trước, cân nhắc có nên dùng Ảo Thuật để lấy thông tin hay không. "Làm sao để giải thuật?" Anh nghiêm nghị hỏi.Mayuko nhếch môi, ả chỉ đang nói sự thật."Để giải phóng linh hồn nạn nhân, cần phải thiết lập sự kết nối cực kỳ mạnh mẽ cả về thể xác và linh hồn với người đó."Ả thở dài, làm bộ mặt chán nản. "Nghe thì phức tạp thật, đơn giản là..." Mayuko vừa nói, vừa tạo ra cử chỉ có phần tục tĩu. Ngón cái và ngón trỏ của ả vòng vào nhau thành hình tròn, trông như một cái lỗ. Ngón trỏ của bàn tay kia liền xuyên qua cái lỗ đó hai lần.Như thể lo người khác không hiểu ý mình, ả khẳng định lại thành lời, ánh mắt có chút hả hê."Ngươi chỉ cần ngủ với cô ta."Ai biết đọc tình huống cũng hiểu Mayuko không nói "ngủ" theo nghĩa trong sáng.Mặt tiền của Itachi biến mất trước những lời của Mayuko. Chỉ vài giây ngắn ngủi, trong đôi mắt đầy uy lực của người Uchiha xuất hiện thứ cảm xúc tối tăm và dày đặc hơn bóng đêm. Thật không may, người phụ nữ Satsuma đã bắt kịp được biểu cảm đó."Thấy chưa? Dù không thể làm hại về thể chất, ta vẫn có thể khiến tinh thần ngươi bị tổn thương." Ả thầm đắc ý bình luận.Dựa vào trải nghiệm của bản thân, Mayuko hiểu rằng vết thương tinh thần còn tệ hơn nhiều so với vết cắt hay vết đâm vào da thịt. Những vết thương trên người có thể lành lại, còn những tổn thương trong tâm hồn rất khó có thể phục hồi."Là con dao hai lưỡi, tình yêu khiến con người trở nên mạnh mẽ, đồng thời cũng làm họ trở nên yếu đuối." Ả tự nhủ, trong trái tim hiện lên một thứ cảm xúc như vị vừa đắng vừa ngọt dành cho Suiren – sama.Mayuko tiếp tục nói, vờ như không thấy cảm xúc của người đàn ông tóc đen."Khi đạt đến đỉnh cao của sự kết nối, linh hồn sẽ được dẫn dắt trở về cơ thể và trạng thái thực vật của nạn nhân sẽ chấm dứt."Kisame là người đầu tiên thấy được sự vô lí trong lời của ả."Ngươi từng đe dọa, buộc ta phải quan hệ thể xác với cô ta, ngươi nghĩ ta sẽ tin lời ngươi hả?" Gã cá mập phàn nàn với ánh mắt khắc nghiệt.Mayuko tỏ vẻ mặt chán chường khi giải thích."Thời điểm con người giao hợp với nhau là lúc chúng mất cảnh giác nhất. Ngươi hiểu ý ta chứ?" Cái nhìn của ả đối diện thẳng với gã cá mập, ngụ ý hắn hãy tự suy luận.Kisame thấy được ý của Mayuko."Giả sử lúc đó ta có ý định giết ngươi ngay tại ngôi miếu mà không quan tâm đến thỏa thuận giết Satsuma Taiga, ngươi sẽ tăng ham muốn thể xác của ta lên, buộc ta phải ngủ với Akemi. Sau đó ngươi sẽ tìm thời cơ để trừ khử hai chúng ta." Giọng gã ồm ồm lên tiếng với sự bực bội.Kisame cảm nhận được ánh mắt dò hỏi và có phần nguy hiểm của Itachi khi anh quay sang nhìn gã, ngay cả khi gương mặt người Uchiha vẫn duy trì vẻ khó đoán ngày thường.À phải rồi, ban nãy khi kể lại, Kisame chưa nhắc đến chuyện này.Gã cá mập giơ hai tay lên thỏa hiệp, thanh minh:"Tôi thề, Itachi – san, tôi chưa làm gì Akemi cả. Ả phụ nữ kia mới chỉ đe dọa."Người Uchiha thở ra một hơi."Tôi nợ anh lần này, Kisame.""Chẳng có nợ nần gì cả. Vì Akemi nên tôi mới sống sót, tôi chỉ trả lại ơn huệ cho cô ta thôi." Gã cá mập nhún vai đáp.Mayuko thờ ơ theo dõi cuộc trò chuyện của kẻ khác."Nói gì tùy ý các ngươi. Tuy nhiên xét với biểu cảm khi nãy, Uchiha Itachi, muốn lấy lại người ngươi yêu, ngươi sẽ phải làm một việc không khác gì kẻ cặn bã. Quan hệ tình dục với người đang bất tỉnh thì chẳng khác gì một kẻ hiếp dâm."Với những suy nghĩ đen tối, gương mặt Mayuko trở nên hồng hào. Ánh mắt hiện lên một vẻ mê hoặc đi cùng với cái chết. Ả sẽ không nói những gì mình nghĩ đâu, bởi nếu nói ra, ả chắc chắn bản thân sẽ nhận cái chết tồi tệ nhất.Hơn nữa, ngay cả khi Mayuko chẳng nói gì, xét theo biểu cảm u ám lúc nãy của Itachi, ả tin rằng người Uchiha cũng nhận thức được sự thật đó.Một cơn gió thoảng qua. Mái sợi nâu dài của Mayuko khẽ rung lên trong không khí.Tầm nhìn của ả thoáng hiện lên hình ảnh loài hoa sen trắng. Những cánh hoa tinh khôi không vướng chút bụi trần chiếm trọn đôi đồng tử người phụ nữ.PHẬP!Mayuko ngỡ ngàng, cảm nhận cơn đau đột nhiên diễn ra ở vùng bụng trái.Ánh mắt ả nhìn xuống, tay chạm vào chất lỏng đỏ thẫm đang lan dần ra ở vết thủng trên thân người.Từ đằng trước, một kẻ không rõ xuất hiện từ bao giờ đã đâm xuyên bụng Mayuko bằng kunai. Trong sự bàng hoàng, ả ngước đầu lên, đôi đồng tử rung bần bật.Người phụ nữ có cái tên mang nghĩa "hoa sen" đứng trước mặt ả. Satsuma Suiren với gương mặt lạnh tanh, hướng về Mayuko.Khi nhận ra thanh kunai đâm vào người mình là của Suiren, trái tim Mayuko cuộn thắt lại, chối bỏ điều phũ phàng trước mắt.Không thể như vậy.Suiren – sama sẽ không làm thế với ả...Mayuko lắc đầu, khuôn mặt nhăn nhó trong biểu cảm vặn vẹo."Suiren – sama có em là đồng minh của chị, một mình em sẵn sàng hy sinh tính mạng vì chị..."Đúng thế, người duy nhất đứng về phía Satsuma Suiren bao năm nay là Mayuko. Ả luôn vui mừng vì điều này. Họ đã cùng nhau lật đổ kẻ lãnh chúa thối nát và thống trị vùng Shinshou. "Người khác sẽ phản bội chị thôi. Suiren – sama chỉ có thể phụ thuộc vào em."Tình yêu khiến con người trở nên mạnh mẽ, đồng thời cũng làm họ trở nên yếu đuối.Vậy nên suốt những năm tháng tồn tại trên đời, Mayuko đã tự chọn điểm yếu duy nhất của mình. "Thế giới của Suiren – sama chỉ có thể xoay quanh em thôi..."Thứ cảm xúc chiếm hữu đen tối phủ lên trong đôi mắt ả. Nét mặt Mayuko không cam chịu. Trong đồng tử của ả hiện lên nỗi đau thấu xương."Bởi vì đó là lí do duy nhất để em tin vào chị."Lờ đi cơn đau xuyên thủng bụng, Mayuko hét lên một tiếng kêu cuồng nộ, vô cùng căm phẫn. Hai tay ả ôm đầu gào thét như kẻ điên, đôi mắt mở trừng trừng trong sự kinh hoàng.Tiếng quạ kêu inh ỏi, bầu trời xám xịt hiện lên đôi mắt Sharingan đỏ rực, hai hàng huyết lệ chảy ra từ cặp nhãn cầu khổng lồ ở trên cao.Tại thế giới thực, Kisame nhếch mép thích thú:"Ả chắc chắn đang tận hưởng sự hay ho trong Ảo Thuật của cậu."Thân hình Mayuko sụp xuống như cành cây gãy. Ánh mắt đờ đẫn của ả phủ đầy vẻ mơ hồ."Điều tồi tệ nhất trong suy nghĩ của cô ta, tôi đã hiện thực hóa nó trong Ảo Thuật."Itachi trả lời với giọng cứng rắn, trong ánh mắt có phần tàn nhẫn đến vô cảm.Đẩy Mayuko rơi vào Ảo Thuật khiến người phụ nữ quỳ như trời trồng trên mặt đất, anh đã hỏi lại ả lần nữa, xác định thông tin là chính xác.Mi mắt đen của Itachi rủ xuống, nét mặt anh vừa có phần sầu não, vừa mang vẻ thờ ơ."Quan hệ tình dục theo hình thức nào?" Người Uchiha hỏi với giọng khách quan, không để cảm xúc chi phối lời nói."Bằng miệng, dùng tay, không xâm nhập và xâm nhập. Thử mọi cách có thể đến khi đạt được kết nối linh hồn. Tiếp theo cả hai thi triển các ấn theo thứ tự: Thân, Dậu, Hợi, Thìn, Ngọ, Mùi, Tuất." Mayuko trả lời thành thật, nét mặt như một con rối.Với gương mặt điềm tĩnh, Itachi lẳng lặng đi về phía trước, triệu hồi đàn quạ đen.Chúng bay tản ra xung quanh, quan sát mọi thứ. Những ngón tay anh tạo thành các động tác kết ấn nhanh đến nỗi mắt thường không thể theo kịp.Chikushōdō! (畜生道 – Con đường sinh vật)Một sinh vật lai giữa 30% thực vật và 70% động vật được triệu hồi lên bằng Rinnegan. Nó có hình dạng giống cây cổ thụ cao 15 mét với bộ rễ cắm sâu xuống lòng đất. Hàng loạt dây leo um tùm quấn quanh các cành cây lớn, len hẳn vào từng chùm lá. Thoạt nhìn nó chẳng có gì nổi bật giữa rừng cây cổ thụ lâu năm với bạt ngàn những dây leo che phủ.Khuất trong những tán lá rậm rạp là trăm con mắt tím có hoa văn Rinnegan đang liếc ngang liếc dọc, phát hiện bất kì ai lại gần, ngay cả nó là con bọ nhỏ nhất.Bầu trời đã chuyển về đêm.Lớp da của sinh vật giống với da con tắc kè được Uzumaki Nagato triệu hồi trong trận chiến với Itachi, Killer Bee và Naruto. Nhờ các tế bào biểu bì, sự thay đổi màu da linh hoạt hợp với ánh sáng và môi trường khiến sinh vật ngụy trang khá tốt trong đêm tối. Trên đỉnh ngọn cây, ở một trong những nhánh cây lớn nhất, có một hồ nước nhỏ được các chùm lá cao hơn đầu người quây kín xung quanh.Nước nóng trong hồ bốc lên từng làn hơi mỏng manh, mang theo hơi ấm và mùi hương khoáng chất dịu nhẹ. Màu nước mang ánh sáng xanh êm ái, phản chiếu lên tán lá và thân cây xung quanh, tạo nên một bầu không khí mộng mơ và huyền bí.Bên cạnh hồ nước, ẩn trong tán lá xum xuê, được che kín bởi đám dây leo là một căn phòng được phủ toàn bộ bằng lông thú mềm mượt, tỏa ra mùi của nắng. Cửa vào được quây kín bởi những chùm lá tươi tốt, cách đó không xa là cửa sổ nhỏ hình vuông, có cạnh khoảng một gang tay rưỡi.Cuối phòng, khuất khỏi tầm nhìn của cửa sổ là một cái giường đủ rộng cho hai người trưởng thành. Đệm và chăn đều được tạo thành từ loại lông mịn như tơ, tỏa ra hương thơm dịu nhẹ của các loài hoa đồng nội, mang đến vẻ đẹp hoang dã, mộc mạc và ngập tràn sức sống.Đứng dưới gốc cây, Itachi ngước ánh mắt đăm chiêu nhìn lên căn phòng mình vừa tạo ra ở độ cao hơn chục mét."Kisame, anh ở lại đây với Satsuma Mayuko."Gã cá mập hiểu ý, ồm ồm đáp:"Tất nhiên, cứ thoải mái đi. Tôi biết làm chuyện này với cậu không phải việc dễ dàng gì."Itachi gật đầu, ôm lấy Akemi trong vòng tay và nhảy lên đỉnh ngọn cây.***Đêm khuya tĩnh lặng. Giữa bầu trời đêm bao la, ánh trăng như vầng ngọc sáng rực rỡ, hiền từ bao phủ khắp khu rừng cổ thụ kì vĩ.Mọi thứ được nhuộm bởi màu bạc huyền ảo, tạo nên một bức tranh thủy mặc đẹp đến nao lòng. Ánh trăng len lỏi qua từng kẽ lá, chiếu xuống mặt đất những dải sáng lung linh, tựa như những tấm lụa mềm mại trải dài trên thảm cỏ xanh mướt. Thứ ánh sáng bạc ấy không chỉ làm sáng bừng cả khu rừng, mà còn mang đến một không gian hương sắc đầy mê hoặc.Nguyệt quang chiếu rọi xuống dòng suối trong vắt, biến viên sỏi nhiều màu dưới nước thành những viên kim cương tỏa sáng. Bóng trăng tròn in trên mặt nước đang không ngừng chuyển động theo dòng chảy êm đềm. Thỉnh thoảng, một làn gió mang điệu nhạc của rừng núi thổi qua, khiến những bông hoa trắng tinh khôi rơi từ trên cây xuống suối, trôi theo dòng nước như đang du hành trong thế giới của trăng.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++Note: Satsuma Suiren, từ Suiren ( 睡蓮): hoa sen nước.Nguồn ảnh trong chap này: Tôi tạo nó bằng AI.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++Note: Satsuma Suiren, từ Suiren ( 睡蓮): hoa sen nước.Nguồn ảnh trong chap này: Tôi tạo nó bằng AI.
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com