RoTruyen.Com

Slug

  Những ngày gần đây, nhiệm vụ diệt trừ chú linh rất dày đặc, chú thuật sư số lượng rất ít, ngay cả học sinh năm nhất mới nhập học cũng thường xuyên bị phân công đi xử lý một số sự kiện khó khăn.

   Megumi , người đã thức khuya nhiều ngày, đưa tay lên nhéo sống mũi rồi chậm rãi thở ra.

   Thật trùng hợp, những ngày này vẫn còn có các kỳ thi, và Megumi, người đã đi ngủ lúc bốn giờ sáng, bị đánh thức bởi đồng hồ báo thức lúc sáu giờ và chạy đến phòng thi.

    Chịu đựng cơn đau đầu như kim châm, Megumi nhanh chóng làm xong bài kiểm tra và đưa nó cho giáo viên giám thị Gojo trước khi quay người ra khỏi lớp.

   "Em ổn chứ ? " Gojo đem bài Megumi đặt trên mặt bài bục giảng ." Dưới mắt đều thâm đen như vậy , rất nhanh đuổi kịp Yuta nga."

   Megumi vẫy tay để cho thấy rằng cậu ấy ổn, và rời khỏi lớp học.

   Chín năm quen biết thật không bình thường , và Gojo hiểu Megumi thấu đáo hơn nhiều so với chính Megumi nghĩ.

   Sau khi rửa mặt trong phòng tắm, cậu cảm thấy thoải mái hơn một chút, nhưng nó không thể loại bỏ hoàn toàn sự mệt mỏi trong cơ thể.

    Quả nhiên vẫn nên về ký túc xá ngủ trước.

   Megumi nghĩ như vậy, nhưng lấy điện thoại di động ra và bắt đầu kiểm tra tin nhắn nhiệm vụ mà Ijichi vừa gửi.
  
   "Kabukicho."

   Thật là một nơi rắc rối.

   Megumi cất điện thoại và ngước nhìn hình ảnh phản chiếu trong tấm gương trước mặt.
 
    "A, quả nhiên là quầng thâm của tiền bối Okkostu nặng hơn, chắc là anh ấy đi công tác mệt mỏi hơn."

    Megumi đưa tay lên vén tóc, đảo mắt nhìn thoáng thấy một hàng chữ nhỏ trên mép chiếc gương vuông vô cùng sạch sẽ.

    Đêm đấu ☆※ buôn bán trùn, 090-XXXX-##3X, bất kể bạn gặp khó khăn gì, chúng tôi đều có thể giúp bạn!

   Cao chuyên tổng cộng không có bao nhiêu người , ai lại nhàm chán viết linh tinh lên gương nhà vệ sinh vậy.

   Bất quá người nọ dám viết cư nhiên có thể giải quyết được vấn đề.

   Megumi chép lại số điện thoại, sau đó lấy khăn giấy lau sạch chữ viết tay trên gương rồi lên đường đến Kabukicho.

   Những lời nguyền được sinh ra cho con người, và càng có nhiều người thì càng có nhiều lời nguyền, và những nơi tích tụ nhiều dục vọng và tư tưởng mất tập trung của con người nhất cũng là những nơi dễ bắn tỉa các chú linh cấp cao nhất.

   Thông tin Megumi nhận được nói rằng chú linh ở Kabukicho chỉ là cấp hai, điều này không khó đối với Megumi bây giờ, nhưng đó là khi không có biến số bất ngờ.

   Cấp bậc của chú linh sẽ biến đổi dựa theo tình huống phát sinh.

    Địa điểm nhiệm vụ là một quán bar, Ijichi từ trước đã thiết lập một tài khoản.

   " Chú linh bắt cóc một người phụ nữ , hãy nghĩ cách cứu viện…… "

   " Đã biết."

   Trước khi Ijichi có thể nói xong, Megumi đã ngắt lời anh ta và bước nhanh vào quán bar với hai tay đút túi.

   Giờ lại phải giải quyết, đau đầu quá.

    Nếu không phải vì nhiệm vụ, một học sinh trung học như cậu sẽ không thể có cơ hội ra vào một nơi như vậy.

   Hiện tại, cậu hoàn toàn không có thừa thời gian để thưởng thức cái quán bar cao cấp được bài trí xa hoa này, Megumi vừa vào cửa liền cảm thấy sát khí trước mặt, còn chưa kịp ra tay thì đối phương đã tấn công.

    Megumi linh hoạt mà tránh đi xúc tua của chú linh , nhắm vào người phụ nữ đang ở bên quái linh xấu xí, đôi tay kết ấn triệu hồi ra ngọc khuyển, chỉ huy nó từ phía trên tập kích chú linh, cậu mang theo ngọc khuyển từ phía dưới tấn công, cắt đứt xúc tua chú linh , đem con tin thành công cứu ra.

   Suy nghĩ rõ ràng, hành động liền một mạch, tưởng như rất thuận lợi, nhưng lại thay đổi bất ngờ.

    Sau khi chú linh giống như xúc tu bị Nue đánh trúng, cơ thể của nó bị tách ra từ trung gian,  phần trên và đầu giống người xuất hiện.

    Chú linh cười toe toét, một vài cặp xúc tu chộp lấy nhau ,  những xúc tu khác bên dưới cậu đột nhiên dài ra, tấn công Megumi từ trên, dưới, trái và phải theo các hướng.

   Triển khai Lãnh địa ?!

   Tiến hóa cỡ này , này đã không là chú linh cấp hai.

   Megumi với hai tay đang bận không thể sử dụng tay để triệu hồi Thức Thần lần nữa, các xúc tu dễ dàng tóm lấy mắt cá chân của cậu .

   Thấy mình sắp bị kéo qua, Megumi ném nữ tiếp viên rượu bất tỉnh trong tay cho ngọc khuyển, quay người lại định ra tay nữa, nhưng lại bị xúc tu đâm thẳng vào bụng.

    Dạ dày của cậu bị choáng ngợp, và Megumi, người bị đau đầu và cảm thấy chóng mặt trong một thời gian, đầu óc trống rỗng, và bị các xúc tu kéo đến lãnh địa đang được xây dựng.

    Nhìn thấy Megumi sắp bị các xúc tu của chú linh quấn lấy khắp người, cánh cửa phía sau câun bị thổi bay và bay thẳng vào mặt chú linh.

    Một bóng người lóe lên, lao thẳng vào xúc tu, ôm lấy eo Megumi nhấc bổng lên.

    Megumi chịu đựng sự khó chịu và ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt xanh lam dường như còn đọng lại sương trắng.

    Gojo nâng một bên bịt mắt và cúi đầu nhìn Megumi , người đang được y bế bằng một tay, và nhếch miệng tỏ vẻ không hài lòng.

    "Tuy rằng tôi nói muốn em nỗ lực trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ đến không bị tôi bỏ lại phía sau, nhưng không có nghĩa là để cho em dũng cảm một mình."

    Gojo giơ ngón tay lên búng vào trán Megumi.

    " Em đã không viết tên mình lên bài thi ."

    Megumi ngơ ngác nhìn y, nhất thời không nhận ra y đang nói gì.

   "Bài kiểm tra không có tên sẽ bị điểm 0."

   "Ha?!"

    Đầu óc mơ hồ Megumi không còn sức lực để nghĩ về những câu phức tạp đó, nhưng câu đơn giản cuối cùng lại rất rõ ràng.

   Ngay cả chú linh đã tiến hóa cũng không đáng nhắc đến trước mặt người đàn ông với danh hiệu "Mạnh nhất" này, và đã bị xóa sổ hoàn toàn trong nháy mắt.

   "Em không sao, thầy Gojo, xin hãy để em xuống."

   Megumi, người đang được ôm trong vòng tay của Gojo  nhận ra rằng cậu có vẻ hơi xấu hổ trong tư thế này.

   "Em muốn đổi ôm công chúa sao?"

   Gojo không nhúc nhích.

    "Còn dám ôm, em sẽ đánh thầy."
   
    Gojo khóe miệng nhếch lên: "Làm sao bây giờ, tôi kỳ thực rất chờ mong."

    Thấy tình hình không ổn, Megumi bắt đầu đẩy y ra.

    Cậu có chút cử động , cảm giác khó chịu vừa nãy lại dâng lên, cổ họng khó chịu, Megumi che miệng nôn khan.

    Gojo nhanh chóng đặt cậu xuống đất, khom lưng trong khi đỡ lưng cậu.

   "Không thoải mái nói nào?"

   "Fushiguro!!!"

    Lúc này Kugisaki cùng Itadori chạy tới, nhìn thấy Megumi đau đớn cúi xuống nôn mửa, bọn họ lo lắng tiến lên hỏi.

   "Làm sao vậy?"

    Megumi thậm chí cảm thấy nội tạng của mình sắp nôn ra ngoài, nhưng thực tế cậu không nôn ra thứ gì, cậu chỉ buồn nôn và nôn, cảm giác thực sự khó chịu, nhưng cậu nhanh chóng trở lại vẻ bình tĩnh thường ngày.

    "Không có việc gì."

    Cậu nói rằng cậu ổn, nhưng khuôn mặt nhợt nhạt của cậu vẫn phản bội cậu .

    Kugisaki nghi ngờ nhìn cậu chằm chằm, kết hợp với cách cậu nôn khan vừa rồi, một ý tưởng táo bạo nảy ra trong đầu cô!

    "Cậu!" Cô hít một hơi thật sâu, sau đó hỏi bằng giọng mà mọi người chỉ nghe rõ. "Có thể có thai sao!?"

    Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều trầm mặc.

    "Hả?" Một lát sau, Itadori chớp chớp mắt, chậm rãi hỏi. "Cái gì hỏng?"

    Kugisaki chỉ vào bụng Megumi , Itadori cuối cùng cũng tỉnh lại, hóa đá ngay tại chỗ.

    Kugisaki chỉ vào bụng Megumi , cuối cùng Itadori  cũng tỉnh lại, hóa đá ngay tại chỗ.

    Megumi cả người cứng đờ, đen mặt quay đầu lại: " Loại chuyện ma quỷ này mà cậu cũng. . . "

    "Thực xin lỗi , đáng lẽ tôi không nên giấu các em ." Trước khi Megumi chưa nói xong, cậu đã bị Gojo bên cạnh cắt ngang, "Chúng tôi có một đứa con."

     Không khí lại lần nữa đọng lại.

     "Cái gì!?' Vừa mới bị hóa đá Itadori đột nhiên há miệng, tức giận gầm lên. " Cư nhiên thay thế bằng một đứa nhóc! Tôi muốn giết người này."

    Đương sự Fushiguro Megumi : ......

Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com