Snarry Dua Tre Den Tu Tuong Lai
Việc ai sẽ trở thành bạn nhảy của Harry Potter và ai đã mời Ron Weasley nhà Gryffindor đi vũ hội đã ầm ĩ tới mức hai anh em song sinh George và Fred mở bảng cá cược cả trường đều tham gia số tiền cược đã lên đến 3 chữ số. Dù ai nói gì Harry vẫn không quan tâm, nó vẫn như thường lệ đi học, trở về hầm xử lý nguyên liệu độc dược, dẫn Jerry đi dạo mỗi ngày. Ngày 25 tháng 12 cuối cùng cũng đến, từ sáng sớm Harry đã xin phép đi chuẩn bị cho bữa tiệc, một lần đi là cả ngày khiến Snape có chút bực bội. Thêm cả việc Dumbledore ôm Jerry viện cớ nói Snape bây giờ đã tính là nửa hiệu trưởng liền giao nhiệm vụ kiểm tra phòng ngự của Hogwarts từ trên xuống dưới cho hắn khiến Snape không có thời gian đi tìm thằng nhóc mắt xanh không yên phận đó. Tâm trạng không tốt, đi đến đâu là mây đen giăng lối đến đó, chịu tội chính là bất cứ đứa học trò nào xui xẻo đi ngang qua mặt Snape sẽ bị hắn mắng cho một trận rồi trừ điểm vì bất cứ lý do nào Snape nghĩ ra trong đầu. Màn đêm buông xuống, lễ đường được trang trí lộng lẫy màu trắng bạc tràn ngập không gian, từng bông tuyết lấp lánh rơi lả lướt từ trần nhà mô phỏng bầu trời đầy mây trắng. Các dãy bàn đã được dọn đi hết thay thế bằng cả trăm chiếc bàn tròn đặt xung quanh sàn nhảy rộng rãi. Giáo sư Flitwick chỉ huy dàn nhạc tấu lên từng giai điệu du dương êm ái, đám học trò đến sớm tụm năm tụm ba trò chuyện chờ đợi các nhà vô địch và bạn nhảy của họ.Fleur Delacour của trường Beauxbatons nắm tay một nam sinh Ravenclaw tên Roger Davies xuất hiện đầu tiên. Tiếp đó Cedric cùng bạn nhảy là một nữ sinh người Trung Quốc, Cho Chang. Hai cặp đôi này đến không làm cho lễ đường náo động nhiều lắm vì phần lớn chúng đã biết trước rồi. Fleur có chút không vui lắc lắc mái tóc bạch kim, sau đó một trận tiếng cảm thán khiến cô quay lại. Viktor Krum, ngôi sao Quidditch đội Bulgaria đang đi cùng một cô gái xinh đẹp vừa xa lạ lại cũng thật quen thuộc nhất là với đám học trò Gryffindor đang há hốc mồm. "Đó là Hermione?", Một đứa không dám tin thốt lên.Cô nàng mọt sách bình thường luôn gắn liền với hình tượng mạnh mẽ nay trở nên e ấp thẹn thùng trong bộ lễ phục màu xanh lơ tà váy xếp nhiều tầng bồng bềnh như làn mây. Mái tóc vốn xoăn tít từng lọn như mì sợi không biết dùng cách gì đã trở nên mềm mại được búi gọn gàng sau đầu làm lộ ra vùng gáy trắng nõn. Hermione nhìn Krum cười ngượng ngùng, anh cũng đáp lại cô bằng ánh mắt đầy trìu mến.Bây giờ chỉ còn lại kẻ được chọn chưa đến, tất cả mọi người cao từ trên bàn khách quý, thấp đến lũ học trò năm nhất ham vui không trở về nhà đều nhấp nhổm chờ mong. Snape âm trầm đứng trên đài cao khí lạnh tỏa ra bốn phía, trong vòng 3 thước không có sinh vật nào dám tới gần. Sau khi tuần tra Hogwarts, hắn vốn muốn đi tìm Harry nhưng lại bị Dumbledore thúc giục chỉ có thể vội thay lễ phục mà đến lễ đường trước. Tưởng tượng đến cảnh nhóc con của hắn tay trong tay với một kẻ nào đó không phải hắn gần gũi nhau cho dù chỉ là một điệu nhảy cũng làm Snape không thể chịu đựng được. Snape biết ngọn lửa ganh ghét đang dần thiêu hủy cái lí trí mà hắn luôn tự phụ là cao hơn người khác, siết chặt nắm tay, Snape nghĩ hắn nên ra khỏi đây trước khi làm ra một số chuyện không thể tha thứ. Ví dụ như bắt cóc kẻ được chọn của giới pháp thuật đến một nơi không ai có thể tìm thấy. Snape quay người đi nhanh ra ngoài, sau hai bước một trận tiếng ầm ĩ trầm trồ còn lớn hơn cả khi Viktor Krum xuất hiện vang lên. Cố gắng bắt buộc mình không được nhìn nhưng cần cổ không nghe lời quay mặt Snape về phía cửa lớn, khi trông thấy khung cảnh đó Snape liền ngỡ ngàng."Ôi chao, thật đúng là độc đáo", Bà Maxime vẫy vẫy chiếc quạt lụa che đi khóe miệng tươi cười thích thú."Hogwarts là ngôi trường của sự tự do", Dumbledore nháy mắt.Cằm của hầu hết đám người đang hóng hớt gần như đều chạm đất, kẻ được chọn lần này đúng là chơi lớn thiệt rồi. Harry Potter, cậu bé vàng của giới pháp thuật, đang tay trong tay cùng một chàng trai hàng thật giá thật. Thanh niên cao lớn với mái tóc đen dài chấm vai, đôi mắt sâu thẳm như bầu trời đêm đầy sao, phong thái lịch lãm, cao ngạo tựa như một vị vương tử bước ra từ truyện cổ tích. Anh mặc bộ lễ phục đen thêu tay tinh xảo với họa tiết dây thường xuân màu xanh lục, áo chùng ôm sát người làm lộ rõ bả vai rộng cùng thắt lưng thon dài xứng đôi với kẻ được chọn với lễ phục đôi giống hệt chỉ khác họa tiết dây thường xuân màu vàng kim."Sao... sao anh ấy nhìn giống giáo sư Snape thế?", một đứa Hufflepuff nào đó nêu lên nghi vấn khiến cả đám phải quay đầu nhìn lên dãy bàn cho khách quý so sánh.Quả thật vị nam sinh thần bí này mũi chỉ cần to hơn một chút thì chính là phiên bản trẻ hơn của lão giáo sư độc dược đáng sợ của tụi nó. Nhưng thay vì ánh mắt như chim ưng lúc nào cũng đằng đằng sát khí của ổng, anh ấy lại hiền hòa như nước hồ thu. Trông cái cách anh ta nhìn Harry Potter xem, dịu dàng đến chảy cả nước."Khụ", tuy có chút bất ngờ nhưng bà McGonagall lấy lại tinh thần rất nhanh, "Mọi người vào vị trí đi nào, đã đến lúc cho điệu nhảy của những nhà vô địch rồi"Ba cặp đôi nam nữ và một cặp nam nam cùng nắm tay nhau xuyên qua hàng người vào giữa lễ đường. Giai điệu du dương triền miên từ dàn nhạc vang lên, là điệu Waltz No.2 của Dmitri Shostakovich. Harry mỉm cười khụy chân chào bạn nhảy của mình rồi đặt tay lên vai anh, hai người cùng xoay tròn uyển chuyển theo điệu nhạc. Bước chân đan xen, lướt đi trên sàn nhảy, vạt áo chùng tung bay xòe rộng vẽ nên những vòng cung đẹp mắt trên không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com