Tokyo Revengers Bl R18 Nhung Cau Chuyen Xoay Quanh Otp Cua Toi
( Ôi trời, khs viết cái đoạn này tui vừa viết vừa chảy nước mắt á trời:((, chắc nhập tâm quá chăng)
8 tháng sau,
"Rinrin, đợi tao đã"
Rindou dừng bước quay lại nhìn người con trai cao gầy đang vội vã chạy về phía cậu. Mái tóc trắng dài ngang lưng của gã được búi gọn trên đỉnh đầu, cùng với hai vết sẹo nổi bật hai bên khoé miệng đang cười toe toét với cậu.
"Sao thế Sanzu? Chạy từ thôi chứ"
Tay Sanzu cầm chiếc mũ nan rộng vành đội lên đầu cậu, còn chỉnh chỉnh lại mấy lọn tóc cho gọn.
"Trời nắng lắm, đội mũ vào đi còn phải giữ sức khoẻ để nuôi Suzuko nữa chứ"
"Ưm, cảm ơn Sanzu nhiều lắm, lúc nào cũng đi theo giúp tao"
Rindou cười nói với Sanzu, tay cậu xoa nhẹ phần bụng nhô lên dưới lớp áo dài.
"Có gì đâu, người có thai thì cần phải có bảo mẫu chăm sóc, tao nguyện làm bảo mẫu cho Rinrin cả đời luôn cũng được"
Sau khi rời khỏi Tokyo, Rindou quyết định đến sống tại một vùng nông thôn ở Asahi cạnh bờ biển, vì cậu khá là thích biển nên chọn nơi này mỗi ngày có thể ngắm bình minh và hoàng hôn trên biển, con người nơi đây cũng hiền lành và thân thiện. Thoát khỏi cuộc sống thành phố xô bồ ở Tokyo, hưởng thụ cuộc sống vùng quê yên bình thật thoải mái và nó cũng như là một sự an ủi nhẹ nhàng cho trái tim cậu. Sau khi chuyển ra đây được gần 2 tháng, Rindou liền gặp những biểu hiện quen thuộc giống như mấy tháng trước, lần này cậu không còn ngốc nữa, cậu biết mình đã có thai lần nữa rồi.
Rindou nghĩ ở nơi lạ không quen một ai mà lại mang thai cũng khá vất vả cho cậu, nhưng ông trời như thấy được khó khăn của cậu, mà đã sắp đặt một người đến với cậu. Người đó là Sanzu Haruchiyo, gã là một Alpha nhưng là một Alpha tốt bụng và thân thiện. Rindou và gã gặp nhau trong một lần cậu bị mấy tên biến thái bắt nạt trên đường đi khám thai, và gã đã cứu cậu, sau đó Rindou mới biết được, Sanzu ở chung khu nhà trọ với cậu nhưng gã ở khác tầng thôi.
Thế là từ đó, hầu như ngày nào gã cũng lên tìm Rindou hỏi thăm và giúp đỡ cậu rất nhiều, gã cũng biết Rindou một mình mang thai nhưng vẫn phải sáng chiều đi làm thêm kiếm tiền nuôi sống bản thân, gã thương cậu nhiều lắm, mặc dù bản thân không giúp được cho cậu nhiều nhưng ngày nào cũng luôn cùng cậu đi làm, cùng cậu đi dạo, cùng cậu đi khám thai định kì hay túc trực tại nhà cậu cho đến đêm mới về. Sanzu hận người đàn ông đã bỏ rơi Rindou, rất rất hận hắn, tại sao lại có thể làm thế với một thiên thần như cậu được chứ, đúng vậy, với Sanzu, Rindou như một thiên thần nhỏ bé dễ thương vậy đó. Sanzu vẫn luôn thầm thương Rindou, nhưng luôn bị cậu từ chối vì cậu đã nói trái tim cậu đã giành cho người đó và sẽ không tiếp nhận thêm ai khác. Gã chỉ đành ngậm ngùi chấp nhận và luôn luôn đứng phía sau dõi theo cậu.
Đến bây giờ Rindou vẫn chưa biết được gia cảnh của Sanzu như thế nào, nhà gã ở đâu hay tại sao gã lại sống ở đây một mình trong khi đang ở độ tuổi còn ngồi tại trường đại học, chỉ thấy gã nói gã tự rời bỏ gia đình vì nhiều lí do và gã là con một. Nhưng dù thế nào thì Sanzu vẫn là một người tốt...
Sau khi biết được thai của mình là một con nhãi, thế là Rindou và Sanzu ngày đêm nghĩ tên cho con gái cậu. Cuối cùng Rindou quyết định cái tên Suzuko vì con bé sẽ được sinh vào mùa thu. Mong muốn con của cậu sẽ giống như tên của nó, là một cô bé hiền dịu, ấm áp như mùa thu vậy.
Bước vào quán taiyaki quen thuộc, Rindou chào chủ quán rồi đeo tạp dề vào. Hiện tại Rindou đang làm việc tại đây, hầu như những nơi khác đã không còn nhận cậu vì cậu đang mang thai. Rindou lo sợ không đi làm không có tiền sống, cậu nhất quyết không đồng ý việc Sanzu cứ nài nỉ muốn nuôi cậu và đứa con, thế là gã đã xin cho cậu vào quán taiyaki quen thuộc của gã, tại vì chủ quán là bạn thân của gã nên việc này cũng đơn giản với gã, chỉ là gã không muốn Rindou đi làm mà ở nhà dưỡng thai mà thôi.
"Sanzu, mày lại đến phụ giúp Rindou hả?". Manjirou là chủ quán taiyaki nổi tiếng ở khu này, đồng thời là bạn thân của Sanzu từ khi gã đến đây.
"Ừ, làm việc mà không được trả lương thật bất công mà". Sanzu bất mãn trề môi, đeo tạp dề vào rồi đi theo Rindou.
Mỗi ngày đến nơi làm việc có 3 người vui vẻ nói chuyện với nhau, nó như niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống của Rindou, đã lâu rồi cậu không được cười nhiều như vậy. Đó, cuộc sống không có Ran vẫn rất tốt nha, .... Chắc vậy....
Một ngày trời thu mát mẻ, Rindou được nghỉ làm, lí do là vì chủ quán phải lên thành phố mua nhiên liệu, tóm luôn Sanzu đi cùng để giúp mình, mặc cho gã có ăn vạ không muốn đi cùng, cậu ta đành phải dùng vũ lực để vác gã theo. Bình thường ngày trước thì chủ quán có vắng thì Rindou có thể tự mình thay chủ quán chông coi cửa hàng cũng được nhưng bây giờ Rindou đã chửa đến tháng thứ 8, bụng cũng to lắm rồi, chủ quán không yên tâm nên đã để cậu nghỉ dưỡng thai cho đến lúc sinh.
Rindou chán nản đi bộ dọc bãi biển, bình thường sẽ có Sanzu đi cùng cậu, nhưng hôm nay không có tiếng nói cười của gã bên cạnh, khiến cậu cảm thấy thật yên tĩnh và cô đơn đến lạ. Xung quanh chỉ còn tiếng sóng biển rì rào và tiếng gió vờn quanh mái tóc cậu. Sự yên tĩnh làm cho Rindou nhớ lại người đàn ông đó, nhớ lại những kí ức có đau thương cũng có vui vẻ cùng với người đó.
"Từ ngày em đi anh sống có tốt không ni-san?"
Một câu hỏi không có câu trả lời, đôi mắt tím nhìn xa xăm. Tiếng sóng vỗ như thay cho câu trả lời. Tâm trạng Rindou trùng xuống, cậu mím môi xoay người đi về hướng nhà trọ.
Tại một góc đường ở xa xa, có một chiếc xe hơi đắt tiền, thu hút ánh nhìn, khác biệt một trời một vực với nơi này, đậu ở đó từ bao giờ, người trong xe rít hết điếu thuốc liền mở cửa xe ném ra ngoài, đôi mắt âm trầm nhìn theo bóng lưng Rindou đi dần rồi khuất sau cánh cửa căn chung cư cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com