Viewjune Nguyet Anh Duoi Hoang Tuyen
Khi June nhẹ nhàng cầm tay View và bắt đầu quấn băng gạc quanh vết thương, giọng nói ngọt ngào của nàng vang lên như một lời vỗ về êm ái, làm tan đi sự căng thẳng trong lòng View. June khẽ chạm tay vào tay View, cái chạm tay vô tình này khiến View giật mình, nhưng cũng làm trái tim cô đập nhanh hơn. Cô đỏ mặt, không thể nào che giấu sự bối rối khi gần như cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay June. Khoảng cách giữa họ lúc này quá gần, không khí giữa họ ngập tràn sự gần gũi đến mức khiến View cảm thấy lúng túng. Cô không thể nào không nhận ra rằng June thật sự hoàn hảo, vẻ đẹp của nàng không chỉ thể hiện ở bề ngoài mà còn ở sự dịu dàng, ân cần trong từng hành động nhỏ. Gương mặt ấy... khiến View cảm thấy một điều gì đó trong lòng xao xuyến."Cô không phải lo đâu," June nhẹ nhàng nói, đôi mắt nàng nhìn vào View với sự dịu dàng và ân cần, "Chỉ là một vài vết thương nhỏ mà thôi, cô sẽ ổn."View chỉ có thể gật đầu, cảm giác như trái tim mình đang đập nhanh hơn. Cô không thể hiểu được tại sao lại có thể cảm thấy như vậy chỉ vì một khoảnh khắc bình dị như thế này.June vừa quấn băng, vừa hỏi thăm cô về cuộc sống trong cung, về những nỗi đau mà View và Sujin phải chịu đựng, nhưng nhận thấy cô chỉ ngại ngùng cúi mặt, không dám đáp lại nhiều. June khẽ mỉm cười, ánh mắt có chút buồn bã, rồi nàng quyết định sẽ nói hết những tâm sự trong lòng mình."Cô biết không... đôi khi tôi cảm thấy mệt mỏi lắm." June nhẹ nhàng chia sẻ, giọng nàng vang lên đầy trầm lắng, "Là công chúa, tôi không bao giờ có thể sống như những người bình thường. Tất cả đều phải hoàn hảo, và không có chỗ cho sai lầm hay cảm xúc của chính mình."View ngước lên nhìn nàng, ánh mắt có chút ngạc nhiên. June chưa bao giờ bộc lộ sự mệt mỏi ấy ra ngoài, nhưng lúc này, trong khoảnh khắc ấy, nàng như một con người bình thường, như bao người khác."Tôi hiểu mà," View nhẹ nhàng nói, nhưng trong giọng nói của cô vẫn có chút bối rối. "Cuộc sống của chúng ta giống nhau, dù ở trong hoàn cảnh khác nhau, nhưng chúng ta đều phải chịu đựng sự áp lực, sự cô đơn."Cả hai không nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ ngồi bên nhau dưới ánh trăng sáng. Một khoảnh khắc im lặng trôi qua, và rồi, với một cử chỉ nhẹ nhàng. Nhưng ngay sau đó, June nhìn View với ánh mắt nghiêm túc, như thể muốn nhấn mạnh điều gì đó."Cô phải giữ bí mật về những gì tôi đã nói tối nay. Đừng để ai biết những lời này, kể cả với Sujin hay bất kỳ ai khác."View nhìn June với sự ngạc nhiên trong ánh mắt, nhưng nàng hiểu ngay rằng June không muốn những tâm sự ấy bị lộ ra ngoài. View gật đầu, đôi mắt cô thể hiện sự cam kết."Tôi hứa thưa Công chúa." Giọng View nhẹ nhàng, nhưng rất chân thành, và June mỉm cười mãn nguyện.June đưa ngón trỏ của mình về phía View, ngón tay của nàng nhẹ nhàng chạm vào ngón trỏ của cô, tạo thành một kết nối vô hình giữa hai người. Đó không phải là một lời hứa bằng lời, mà là một sự giao ước ngầm, một lời hứa sẽ luôn ở bên nhau dù thế nào đi nữa. June đưa ngón trỏ của mình về phía View, ngón tay của nàng nhẹ nhàng chạm vào ngón trỏ của cô, tạo thành một kết nối vô hình giữa hai người. Đó không phải là một lời hứa bằng lời, mà là một sự giao ước ngầm, một lời hứa sẽ luôn ở bên nhau dù thế nào đi nữa."Công chúa Wanwimol...chúng ta à không...tôi và người có thể...làm bạn được không?" View nhẹ nhàng hỏi nhưng trong lời nói có chút run, giọng cô đầy sự chân thành. June mỉm cười, ánh mắt nàng lấp lánh dưới ánh trăng, và gật đầu thật nhẹ nhàng, nhưng đó là một sự đồng ý mạnh mẽ hơn bất cứ lời nói nào. View lặng lẽ nhìn vào khuôn mặt June, cảm nhận từng cử chỉ của nàng. Khi June mỉm cười nhẹ nhàng, View không khỏi thầm nghĩ trong lòng: Sao nàng ấy có thể cười đẹp như vậy...?Nụ cười của June không phải chỉ là một nụ cười bình thường, mà nó mang theo một thứ gì đó khác biệt. Đó là sự ấm áp, một vẻ đẹp dịu dàng nhưng lại mạnh mẽ, như thể June có thể làm dịu đi mọi nỗi đau chỉ bằng một ánh nhìn, một nụ cười. Đó là một sự hoàn hảo mà View chưa từng thấy ở bất kỳ ai. Mỗi lần June cười, ánh mắt nàng cũng sáng lên, tựa như một vì sao lấp lánh trong màn đêm tối, làm View không khỏi ngẩn ngơ.Trong khoảnh khắc ấy, View tự hỏi liệu có thể nào nàng được ở bên cạnh June, được nhìn thấy nụ cười ấy mãi mãi không? Cảm giác ấy, sự ngạc nhiên và xao xuyến trong lòng, khiến cô cảm thấy như mình đã lạc vào một giấc mơ không thể tỉnh dậy. Nhưng rồi, cô vội vàng lắc đầu, tự nhắc nhở mình không được phép nghĩ như vậy. Cô là người hầu cũng chỉ là một nô tì, còn June là công chúa, làm sao có thể cùng nàng chia sẻ những khoảnh khắc như thế này một cách bình thường được? Nếu hoàng thượng mà biết mình có suy nghĩ đó chắc chắn mình sẽ bị chém đầu mất.Sáng hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên của mặt trời xuyên qua cửa sổ, View từ từ thức dậy. Mặc dù đêm qua cô không ngủ đủ giấc vì mải mê trò chuyện với June, nhưng khi mở mắt ra, trong lòng cô tràn đầy một cảm giác ấm áp và vui vẻ lạ kỳ. Cái cảm giác ấy khiến cô không thể ngừng mỉm cười, và thậm chí có thể nói rằng, nụ cười trên môi cô hôm nay sáng hơn cả ánh mặt trời ngoài kia.Những kỷ niệm về đêm qua vẫn còn vương vấn trong tâm trí cô, khi June ân cần chăm sóc cô, khi cả hai chia sẻ những tâm sự sâu kín dưới ánh trăng. View không thể hiểu được tại sao mình lại cảm thấy như vậy, nhưng cô biết rõ một điều: đêm qua đã thay đổi một điều gì đó trong lòng mình. June đã không chỉ là công chúa mà cô hầu hạ, nàng đã trở thành một phần đặc biệt trong trái tim cô, một phần mà cô không thể lý giải, nhưng lại muốn giữ thật chặt.Suốt cả ngày hôm đó, View làm việc chăm chỉ hơn bao giờ hết, đôi lúc còn ngân nga hát một cách vui vẻ. Những âm điệu nhẹ nhàng bất chợt bật ra từ miệng cô khiến Sujin và những người hầu khác không khỏi nhìn nhau khó hiểu. Nhưng đâu ai biết rằng, nguyên nhân khiến View vui vẻ đến thế là vì một lý do khác, một lý do mà chỉ có cô mới hiểu được — một cảm giác ngọt ngào từ đêm qua và sự gắn kết đặc biệt giữa cô và June.
13/1/2025Tui tự nhận danh hiệu Author chăm chỉ nhất tuần nè=))) 👽🌙
Vote nào vote nàoo
13/1/2025Tui tự nhận danh hiệu Author chăm chỉ nhất tuần nè=))) 👽🌙
Vote nào vote nàoo
Bạn đang đọc truyện trên: RoTruyen.Com